Sau khi ba của Nhã Ngân nghe bệnh của Nhã Ngân thì ông rất đau lòng và ânhận vì không bảo vệ tốt cho Nhã Ngân, ông muốn đi thăm Nhã Ngân và hànhđộng đó khiến cho vợ ông nghi ngờ nên bà ta đã theo dõi.
Khi ông tìm đến nhà của Vạn Hoà thì Nhã Ngân không nhận ra ông nên ông nói:
- Bé hai, ba đây con, con không nhận ra ba sao con?
-Anh ơi, chú ấy sao vậy?-Nhã Ngân khó hiểu nên hỏi Vạn Hoà.
-À! Chú ấy nhận nhầm người thôi. -Đối với ba của Nhã Ngân thì Vạn Hoà rấttức giận vì ông đã không bảo vệ tốt cho Nhã Ngân rồi anh quay lại nói:
-Bác sĩ cô ấy vĩnh viễn không nhớ được, tại sao lúc trước chú không bảo vệ cô ấy?
- Tôi.... - Đối với sự chỉ trích của Vạn Hoà thì ông không thể trả lời được vì ông quá hèn nhát nên chỉ biết xin lỗi:
- Ba xin lỗi con, con hãy tha thứ cho ba!
Rồi mẹ lớn của Nhã Ngân vào và nói:
-Thì ra là ông đi thăm đứa con hoang kia, tại sao nó không chết đi?
-Đủ rồi, các người cút ra khỏi đây. -Giọng của Vạn Hoà trở nên lạnh thấu xương.
- Tao sẽ giết mày.- Nhưng bà ta chưa đụng đến Nhã Ngân thì Vạn Hoà hất bà ta ngã nhào. Bỗng người trong lòng run lên, Vạn Hoà hốt hoảng ôm chặtNhã Ngân và nói:
-Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ bé.- Nhưng sắc mặt của Nhã Ngân tái nhợt và ngất đi.
-Bé...bé...đừng làm anh sợ, cô Mai gọi xe cấp cứu, bé mở mắt nhìn anh đi.-Nhưng NhãNgân chỉ im lặng rồi xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-be-ngoc-cua-anh/139855/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.