Trời vừa hừng đông, Tam Thần bế cô gái nhỏ vào bên trong phòng cấp cứu. 
Thấy mặt hắn, y tá liền biết là khách VIP. Không dám chạm trễ, bác sĩ ra hỏi chuyện. Nhưng vừa mở miệng thì hắn lại bảo. 
"Suyt nhỏ thôi! Mau chuẩn bị một phòng bệnh, ta bế cô ấy lên đó trước. Khi nào thức giấc hãy vào khám!" 
Bác sĩ chửi thầm trong bụng. Tên nam nhân trước mắt không phân biệt đâu là khách sạn, đâu là bệnh viện sao? 
Nhưng vì hắn có tiền thì làm gì được hắn. 
Quả nhiên, y tá dẫn hắn lên phòng Vip. Hắn đặt nhẹ nhàng đặt Tiểu Phương lên giường lên rồi leo lên nằm kể cô. 
Sáng ra, người trong bệnh viện chẳng ai dám đánh thức hai người bọn họ. Thế mà cái điện thoại đáng ghét của hắn cứ không ngừng reo lên. 
Hắn bực bội nghe điện thoại. Bên kia gấp gáp nói: 
"Tam gia, công ty xảy ra chuyện. Ngài mau đến giải quyết!" 
Tam Thần bật dậy sợ hắn Tiểu Phương bị đánh thức nhưng mà không ngờ hắn bị té xuống giường. 
Hắn đàn ông bị đau mà không dám kêu lên. Gương mặt anh tú nhăn nhó khó coi. Từ lúc nào mà hắn giống như một tên trộm thể này? 
Đầu dây bên kia nói lớn: 
"Tam gia, ngài có sao không?" 
"Suyt! Ta bảo ngươi nói nhỏ thôi mà?" 
"Xin lỗi Tam gia!" 
Mà câu xin lỗi này giống như có loa phóng thanh, phóng vào tai của Tiểu Phương. Cô trở mình khiến Tam Thần bỗng chốc như hóá đá. Đến công ty hắn nhất định sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-co-ay-em-yeu-anh/3576504/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.