Sau khi xem lại đoạn ghi hình, Tam Thần phát hiện cô bị bắt cóc.
Ai có lá gan lớn như vậy?
Những năm qua, hắn quen thói ngông cuồng đắc tội nhiều người. Có phải vì hắn mà Huỳnh Tiểu Phương bị liên luỵ?
Hắn nhanh chóng gọi điện thoại cho thuộc hạ:
“Các người nhanh tìm ra cô ấy cho ta!”
…
Phía bên này, Huỳnh Tiểu Phương bị đưa lên chiếc xe mang đến một nơi hoang vu hẻo lánh.
Khi cô tỉnh dậy chỉ thấy mình đang bị trói tay chân ở một nhà kho cũ. Người đàn ông to con trước mặt, hắn đang cắn hạt dưa.
Liếc mắt thấy cô tỉnh, hắn vứt vỏ hạt vào mặt cô:
“Tỉnh rồi à?”
Cô hoảng sợ run rẩy hỏi:
“Các người muốn gì?”
Hắn cười cợt nói: “Muốn mạng!”
Tiểu Phương chảy nước mắt, tay phía sau run lên bần bật nhưng vẫn cố cựa quậy tìm cách cởi dây thừng.
“Tôi có tiền. Tôi sẽ cho các người.”
Hắn tiến đến một chân đá vào bụng cô. Một cú đá thôi là Huỳnh Tiểu Phương phun ra máu tươi. Cơ thể của cô rất yếu ớt cộng thêm vết thương chưa lành. Bọn họ đúng là muốn lấy mạng.
“Xin tha cho tôi… Các người muốn gì tôi đều cho!”
“Tha?”
Người đàn ông to con cúi người. Hắn vung tay liên tục vào mặt cô.
“Chát”
“Chát"
“Cái này có người bảo tao trả cho mày. Ai biểu mày không biết điều!”
Cô không biết điều ư? Trước giờ cô chỉ có đắc tội với một người đó là Trương Bối Vy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-co-ay-em-yeu-anh/3576490/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.