Nam nhân phóng túng ở bên ngoài nhưng vẫn giữ mình như ngọc chắc chỉ có Tam thiếu gia nhà họ Tam.
Chuyện này bên ngoài đã từng đồn đại rất nhiều. Bởi vì nguyên do duy nhất chính là Tam Thần rất thích sạch sẽ. Mà hương vị sạch sẽ đó lại vô tình nằm trên người của Huỳnh Tiểu Phương.
Vẻ e ấp như bông hoa vừa chớm nở khiến cho hắn có cảm giác muốn chiếm làm của riêng. Người đàn ông là Mạch Bạc xuất hiện càng khiến cho tính chiếm hữu thắng đi cái mà hắn gọi là tình yêu.
Tam Thần vùi đầu vào cần cổ trắng ngần của Huỳnh Tiểu Phương mà cắn nhẹ. Hắn đưa đầu lưỡi di chuyển lên xuống tham luyến nếm trọn hương vị của thiếu nữ.
Đáng lý ra trong không khí mập mờ giữa hai người, Huỳnh Tiểu Phương phải nghiêm túc. Mà lúc này đây, cô chỉ thấy ngưa ngứa nhột nhột.
“Haha… Tránh ra đi!”
Tam Thần dừng lại, hắn tặc lưỡi:
“Chết tiệt! Huỳnh Tiểu Phương, em có biết mình đang đùa với lửa không?”
“Em…”
“Tôi không muốn nghe em nói…”
“Ưm…”
Hắn lại cúi xuống hôn cô. Ngấu nghiến đến nghiệm. Hắn vòng tay qua phía sau, siết chặt người con gái vào lòng.
Hôn xong hắn lại di chuyển bờ môi hôn xuống xương quai xanh rồi dừng lại ở bờ ngực căng tròn.
Hắn dùng đầu lưỡi bỡn cợt hai hạt châu đỏ trên đồi núi non mềm. Vì kích thích đến đột ngột khiến Tiểu Phương không ngừng rên rỉ:
“Ưm… Ưm…”
Tham Thần lập đi lập lại nhiều lần đến khi hạt châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-co-ay-em-yeu-anh/3576479/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.