Ngẫu nhiên muốn cùng anh hai ngày, bị anh một câu:
“Đừng náo loạn, ngủ.”
Cõi lòng lạnh thấu.
Kết hôn không đến một năm, em thế nhưng nghĩ tới một từ đặc biệt đáng sợ: “Ly hôn”.
Trước Giáng sinh đúng một ngày, em nhận được bằng tốt nghiệp cùng một giấychứng nhận tư cách đầu bếp loại sơ cấp, hàng thật giá thật. Lần này emkhông làm ba mẹ lo lắng tìm cách, mà đường đường chính chính dựa vàothực lực của chính mình lấy đến một giấy chứng nhận nho nhỏ. Mà bàn tayvốn mềm mại của em cũng xuất hiện thêm mấy vết chai mỏng manh.
Đêm bình an anh xã thế nhưng dính bông tuyết đầy người chạy trở về, trong tay còn cầm một bó hoa hồng đỏ chói đầy tục khí.
“Cũng không phải ngày tình nhân, anh đưa hoa làm cái gì?” Em bĩu môi, kỳ thật trong lòng cũng có một chút cảm động.
“Này không phải chúc mừng sao!” Thần sắc anh xã có chút xấu hổ. Đã lâu emkhông có thực sự nhìn khuôn mặt anh xã, anh gầy hơn, còn có đôi mắt thâm quầng, ngay cả râu ria cũng trở bên đặc biệt lôi thôi.
“Hôm nay là đêm bình an, anh hẳn phải tặng em quả táo!” Nói xong, em lấy trên bàn trà quả táo đẹp nhất đưa cho anh.
“Hy vọng anh sau này đều có thể bình an!” Le lưỡi, rồi nhảy dựng đi hướngphòng bếp. Anh xã ngơ ngác đứng trong chốc lát cũng theo lại đây, ôm emtừ phía sau. Mùi thuốc lá trên người anh rất nặng, nhưng không có hươngvị người đàn bà khác. Mùi thuốc lá ấy, cũng không phải không thể chịuđược.
Anh cọ xát trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-xa-gia-nha-em/9285/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.