Dưới sự đề nghị mãnhliệt cùng yêu cầu của em, Anh xã miễn cưỡng đồng ý cho em mặc quần lótgóc bẹt cùng áo yếm ngồi ở bên ngoài. Cái anh xã già này, đôi mắt một mí bé tí hi cứ một chút là nhìn về phía em liếc mắt một cái, ánh mắt đặcbiệt không thuần khiết.
“Ba mẹ, vì sao chúng ta không ở trongphòng mở điều hòa?” Nhóc kia mặc dù ở lúc bắt đầu cực lực duy trì em rahóng mát ở bên ngoài, cũng trở thành minh quân của em, làm cho Anh xãđi vào khuôn khổ. Nhưng nhóc dù sao vẫn là một cái đứa nhỏ, chính là hồđồ nhất thời ham mê mới mẻ.
Lúc phát hiện sự thật cũng không phải tốt đẹp như điện thị mô tả liền chịu không nổi.
“Mở điều hòa không tốt cho cơ thể.” Em giải thích, bị ba chồng mẹ chồngdạy, em cũng không chịu nổi điều hòa. Anh xã vì chiều ý em, buổi tối mởmáy điều hòa trong chốc lát, hạ nhiệt độ thấp nhất sau đó thì tắt, mởtoàn bộ cửa sổ ra. Lúc trong phòng gió tự nhiên cùng gió điều hòa nónglạnh luân phiên là lúc em hăng hái, ầm ĩ nhất.
Có một lần Anh xãbị em trêu chọc d kềm chế không được, mặc cho cửa phòng mở lớn đã trựctiếp chân thương thật đạn. Anh già này sợ người khác nghe thấy, thế nêntừ đầu tới đuôi đều lấp kín miệng em lại, bất quá nhìn em vẫn duyêndáng , bởi vì anh chỉ dùng miệng lấp lại ~ đương nhiên rồi, ngày hôm sau hai chúng em đều miệng lạp xưởng, ai cũng không muốn ra cửa, em ngay cả Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-xa-gia-nha-em/3237224/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.