“Nhóc con lừa đảo!” Em biết, anh đây là đang che dấu xấu hổ. Kỳ thật, anh xã già này cũng có lúc giống con nít.
Tang lễ của mẹ chồng xa hoa và rất đông, ba người con của mẹ đều là nhữngngười có uy tín danh dự trong A thị, liền ngay cả con dâu của mẹ em đây cũng là người có máu mặt…ừm… con gái, cho nên lễ tang của mẹ thật sựrất long trọng và oanh động.
Trần Tư Nam nếu vào gia phả Trần gia, tự nhiên cũng là một phần tử trong nhà họ Trần, bé cũng được đón về từ trường học.
Tên nhóc kia khóc vô cùng thảm thiết, mỗi câu đều là bà nội, cảm giác nhưlúc nào cũng có thể ngất xỉu đi, tê tâm liệt phế. Em nghĩ nhóc từ nhỏkhông có hưởng thụ quá gia đình ấm áp nên nhóc hẳn là rất thích gia đình này…… Đương nhiên, nhóc không thích em. Một đứa bé chưa có đầy đủ nhậnthức hẳn là thực khát vọng sự ấm áp của gia đình?
Em nhìn thân thể bé xíu đáng thương ấy, cảm thấy có chút đau lòng.
Nhóc chưa đủ 5 tuổi, mà phải sống trong ký túc xá trường học, em cảm thấy có chút không đành lòng. Em rơi nước mắt, không biết là vì mẹ chồng mất đi sinh mệnh hay là vì anh xã mất đi mẹ, hay là ba chồng mất đi ngườibạn đời, cũng hoặc là vì đứa bé đáng thương này.
Chờ chuyện này trôi qua một thời gian, nhân dịp Anh xã có thời gian, em đề nghị:
“Nếu không, chúng ta đón Nam Nam về nhà ở đi!”
Anh xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-xa-gia-nha-em/3237222/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.