“Vậy em đi đi, anh chờ em ở nhà.” Anh xã sờ sờ mặt em, nhìn theo em rời đi.
“Em mặc xong quần áo đẹp mặt hơn.” Trịnh Thái người này có một tật xấu, lànói mà không dùng đầu óc. Thật ra, em vẫn hiểu ý anh ta. Ở bệnh viện hai người đều mặc áo bệnh nhân, hiện tại một thân quần áo mốt, tự nhiên bắt làm trò hề. Nhưng mà, người qua đường không hiểu, câu nói kia làm người ta sợ không ngớt, mọi người đều dùng ánh mắt khác thường nhìn lại, tựanhư anh ta và em đang làm gì đó không phải cho người làm.
“Durex, vả miệng!” Em vừa nói vừa giơ móng vuốt của Durex chụp lên miệng Trịnh Thái.
“Canxi oxit, cái tên này cũng quá tuyệt đi!” Trịnh Thái nhìn Durex nhà em,Durex nhà em cũng nhìn anh ta. Mọi người xem, bọn họ thật giống nhau!
“Nắm nắm tay!” Em đem ngón chân của Durex giao vào tay Trịnh Thái, Trịnh Thái rất phối hợp nắm chân nó lắc lắc hai lượt.
“Ai, em không phải bảo anh mang đồ ăn vặt sao!”
Em cùng Trịnh Thái ngồi trên ghế đá ở công viên nhìn Durex ăn đến vui vẻ.
“Bạn em đâu?” Lúc này Trịnh Thái mới nhớ ra đồ ăn vặt là chuẩn bị cho ai.
“Không phải em mới giới thiệu cho hai người làm quen sao!” Nói xong, em nhìnkhuôn mặt ngờ nghệch, khó hiểu của Trịnh Thái, nhịn không được phì cười.
“Giỏi, em đùa giỡn anh!”
Tuy rằng sắp đến mùa xuân, nhưng ngoài trời vẫn rất lạnh, hai người ở công viên chơi lập tức lạnh chịu không nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-xa-gia-nha-em/3237212/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.