“Em không cần ngủ trong này.” Ai biết mặt trên có sợi tóc của người nào *** to hay tiểu thụ dương quang kiện khí hay không~~~
“Nơi này trước giờ chỉ có một mình anh ngủ.” Anh xã hình như biết em đang nghĩ gì, nói thêm.
Em làm cái đuôi của anh xã được một tuần thì anh xã không chịu nổi nữa,đem em đặt tại trong nhà. Nhưng mà, nhà bị cắt mạng, ngay cả mấy thứquanh em cũng bị cách thức hóa. Nghe nói, bạn chiến đấu của anh đã trởlại. May mà anh xã vẫn về nhà rất đúng hạn, lại luôn luôn lo lắng lolắng, không có việc gì cũng cầm điếu thuốc, ra vẻ thâm trầm, cau màyphun khói.
“Anh có chuyện gì không nói với em được sao? Em là bà xã hôn nhẹ của anh.” Em ngồi lên đùi anh nói.
“Đi, ra chỗ khác chơi đi!~~~” Anh xã đuổi em như đuổi con chó nhỏ [T__T]
“Em không em không em sẽ không!” Anh coi em là con chó nhỏ, em sẽ là conchó nhỏ. Em há miệng, a ô một ngụm cắn tay anh xã, kết quả cắn ra mộtmiệng đầy mùi khói thuốc lá, em bị nghẹn chảy ròng nước mắt.
“Ầm ĩ cái gì a!” Anh xã vuốt mấy sợi tóc của ta, đem em đặt lại vào lòng anh.
“Tiểu nha đầu, em nói nếu anh làm ra chuyện thật có lỗi với em, em có thể tha thứ cho anh không?” Anh xã hít sâu một hơi sau đó mở miệng, phả khóivào mặt em.
“Vậy anh liền nhất định phải thực xin lỗi em sao?” Em ngẩng đầu nhìn chiếc cằm cương nghị của anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-xa-gia-nha-em/3237210/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.