Người nọ ăn vận một thân trang phục ảnh vệ, thân hình cao lớn cường tráng, khuôn mặt góc cạnh sắc sảo, vừa thấy liền biết đây là một người đàn ông điềm tĩnh và đáng tin cậy.
Vừa thấy Thịnh Hoài, hắn ta khàn giọng chào hỏi cậu: "A Hoài, ngươi về rồi."
Thịnh Hoài thấy hắn thì hơi ngạc nhiên: "Thịnh Đông? Không phải ngươi đi làm nhiệm vụ sao?"
Trước đây, sau khi biết Định vương phủ có giao dịch với Khuyển Nhung, cậu đã nhờ Thịnh Đông theo dõi nhóm người Lâm Miểu kia, âm thầm theo chân nhóm lữ hành của bọn họ để điều tra nhóm người Khuyển Nhung đó. Mặc dù sau đó Dục Vương nói với cậu chuyện này không liên quan gì đến Định vương phủ, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng đến việc anh ta thu thập tình báo. Do mới chỉ mang tính chất là điều tra sơ bộ nên cấp bậc nhiệm vụ cũng không cao.
Nào biết Thịnh Đông trầm mặc lắc đầu: "Nhiệm vụ thất bại, ta mang mấy ảnh vệ theo, 1 người trọng thương, 2 người mất mạng."
Ngón tay Thịnh Hoài khẽ run, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, cổ họng có chút thắt lại: "Chỉ là một nhiệm vụ ta tự đưa ra."
Thịnh Đông nói: "Tính toán sai rồi. Chúng tôi đi được nửa đường thì đã bị phát hiện, bọn họ không phải một đoàn lữ hành bình thường, kỷ luật nghiêm minh, hành động rất có trật tự, ta nghi ngờ là người trong quân binh." Nói đến nước này, hắn dừng một chút, trong mắt bỗng nhiên xuất hiện một tia thống khổ, "155 vì bảo vệ 157 mà bị giết, 156 trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve/2603600/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.