Nghe thấy Triệu Xá phải đi, Vĩnh Ninh công chúa vui tới mức đôi chân mày của nàng hơi nâng lên một chút, nâng cao giọng nói: "Thịnh Hoài, đến tiễn Triệu đại nhân đi."
Rốt cuộc thì những người này chẳng hề xem cậu là ảnh vệ, cái gì mà âm thầm quan sát? Suốt ngày bắt cậu lộ mặt.
Thịnh Hoài thở dài, mũi chân điểm lên cành trúc, nhảy đến bên cạnh Triệu Xá: "Triệu đại nhân, mời."
Chỉ cần đứng cạnh cậu thôi cũng khiến cho hắn lạnh cả người cho nên hắn hơi nghiêng người giữ khoảng cách với cậu, rồi quay sang nói với công chúa: "Ta còn chưa chào hỏi Vương gia..." Thật ra hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, hắn vẫn muốn gặp lại Dục Vương để xem có moi thêm được chút gì không.
Vĩnh Ninh công chúa sao có thể không biết tính toán trong lòng hắn, lạnh lùng cười nói: "Vương huynh không để ý đâu, Triệu đại nhân về đi."
Triệu Xá hết cách, chỉ có thể hành lễ rời đi.
Thịnh Hoài đi trước hắn vài bước, dẫn đường.
Đi qua nguyệt môn*, xuyên qua lâm viện quanh co khúc khuỷu, chẳng mấy chốc đã đến tiền sảnh, cửa lớn Vương phủ gần ngay trước mắt.
Thấy chuyến thăm hỏi này không thu hoạch được gì, lại nghĩ tới phó chỉ huy sứ đại nhân tâm tình bất định và cơn thịnh nộ của hoàng thượng, khao khát sống mãnh liệt đã thôi thúc hắn mặt dày mày dạn mở miệng.
"Không biết các hạ là người ở đâu?" Ừm, lôi kéo làm quen trước.
???
Thịnh Hoài chẳng hiểu mô tê gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve/2603596/chuong-18.html