Tiểu huynh đệ bị cầm, Thập Tam giật mình một cái, nhất thời cứng người, sau đó lỗ tai đỏ lên như sắp chảy máu. Anh bị bao phủ trong khát vọng và nhục nhã chưa từng có, cảm giác như vậy khiến anh sợ hãi, xuất phát từ bản năng muốn xin cô buông tay ra, nhưng lại nói không ra lời, miễn cưỡng phát ra đều là tiếng rên rỉ nức nở.
Sóng nước mang theo cánh hoa dập dờn, tay Thanh Vi hoạt động dưới nước mơ hồ có thể thấy, tiểu Thập Tam bị động chạm, tẩy trừ. Anh gắt gao nắm tay, sợ không khống chế được bản thân, giọng nói có chút ám ách kêu:“Thanh Vi.” Lại không biết nên xin thế nào - đây là đêm tân hôn, cô muốn làm cái gì là quyền lợi của cô.
Thanh Vi đẩy áo khoác của tiểu Thập Tam ra, tẩy sạch nó, thì phát hiện tiểu bảo bối giữa bụi cỏ rất tinh thần đứng thẳng lên, choai choai nấm đầu hơi hơi động đậy. Thanh Vi buông tiểu nấm ra, hôn hôn đôi má bạo hồng của Thập Tam, nói: “Người mang thai không thể ngâm nước lâu, anh lên đi.”
Thập Tam nhìn cô thanh tú như sen hé nở trên mặt nước, thoải mái mặc áo khoác tắm vào, cắn răng một cái cũng đứng dậy từ bồn tắm lớn, động tác nhanh chóng khoác khăn tắm.
Thanh Vi khôi phục bình thường, giống như chưa làm hành vi lưu manh vừa rồi, sấy tóc cho Thập Tam. Cô dùng ngón tay nhẹ nhàng chải vuốt, động tác tràn ngập ôn nhu khiến Thập Tam trầm tĩnh lại. Thập Tam nhìn hai người trong gương, mặt mày Thanh Vi mang cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-xuyen-den-that-de-nuoi/726393/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.