Thập Tam không biết vì sao Thanh Vi lại vội vàng rời khỏi, sắc mặt cũng biến đổi không ngừng, một hồi ôn nhu một hồi phẫn uất, nhưng anh biết chắc chắn có liên quan tới mình, cho nên ngoan ngoãn về nhà cùng Thanh Vi.
Sau khi về nhà Thanh Vi khí thế mười phần đè Thập Tam lại:“Vì sao chạy trốn ? Còn tắt máy, anh cố ý hả?”
“...... Anh cho rằng......” Thập Tam không thể giải thích, đành phải trầm mặc.
“Anh cho là cái gì ? Đừng nói là anh còn chuẩn bị đón cậu ta về nhà nha ?”
“Anh sẽ, chỉ cần em thích, anh còn có thể trông coi cuộc sống của cậu ta.” Thập Tam vội vàng cam đoan, tỏ vẻ mình rất hiền đức.
“Anh ! Anh trông nom thế nào, chẳng lẽ anh còn định chuẩn bị nước tắm giúp bọn em ?” Thanh Vi hận không thể mở sọ não Thập Tam ra, xem kết cấu thần kinh của anh.
“Anh có thể làm được. Nếu em muốn cậu ta đến ở cùng, anh đi mua chiếc giường bố trí thật tốt.”
“Cái gì ?” Thanh Vi ôm trái tim chịu đủ tàn phá của mình:“Anh còn muốn mua giường mới cho cậu ta?”
“Bây giờ anh có tiền lương, anh có thể làm được.” Thập Tam thành khẩn nói.
...... Thanh Vi triệt để hỏng mất.
Thập Tam đang thể hiện ra rộng lượng của anh sao? Nữ tôn nam đều là như vậy sao ? Anh còn chuẩn bị tự mình bỏ tiền giúp Thanh Vi bao dưỡng Đường Đường? Có lẽ nên nói, giúp Thanh Vi bao dưỡng nam nhân cô thích ?
Thập Tam thấy Thanh Vi không nói lời nào, cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-xuyen-den-that-de-nuoi/726375/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.