Chuyển ngữ ♥ Dĩ Vãng Nhạt NhòaBeta ♥ Nhã VyTrước khi Thanh Vi vào cửa đã ôm Phó Hồng tạm biệt nên lo lắng bị Thập Tamnhìn thấy- anh ấy có thói quen nghĩ nhiều, nếu như nhìn thấy còn khôngbiết sẽ nghĩ tới đâu. Cho nên lúc Thanh Vi mở cửa, Thập Tam quả thựcđang đứng trước cửa sổ, buồn bã nhìn Thanh Vi.
Ha hả, sự thật chứng minh rằng “Ánh nhìn buồn bã” kia chỉ có trong tiểu thuyết mà thôi. Thập Tam không có nhà.
Thập Tam đi ra ngoài rồi sao? Bây giờ mà vẫn chưa về? Thanh Vi thấy kì lạ,nhớ tới mỗi lần Thập Tam luyện công đều rất chuyên chú, thường xuyên tới vùng ngoại ô hẻo lánh, đôi khi trở về rất muộn nên cô cũng dần trở lạibình thường.
Thay quần áo xong, Thanh Vi bắt đầu rửamặt, vừa ngồi xuống xem tivi thì đã thấy có điện thoại, là Phó Hồng gọitới. Lúc họp lớp, cô có nhờ một vài người bạn tìm việc giúp Thập Tam,Phó Hồng nghe cũng ghi nhớ trong lòng.
Liên hệ mộtchút, anh ta tìm được một đồng nghiệp tốt của bố anh ta ở một sân baycao cấp của thành phố S, bố anh ta cũng quen thuộc với sân bay cao cấpnày nên đồng ý sắp xếp cho một người quen vào sân bay làm việc, côngviệc ổn định, nhưng phải tập huấn nửa năm, hơn nữa ba năm đầu là hợpđồng lao động tạm thời, muốn chuyển chính thức phải đợi cơ hội phù hợp.
Phó Hồng còn nói nếu trong vài năm mà vẫn có thể tại vị thì khả năng chuyển chính thức cũng lớn, nhưng nếu xảy ra biến cố gì, ví dụ như quan hệ cấp trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-xuyen-den-that-de-nuoi/726359/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.