Chuyển ngữ ♥ Dĩ Vãng Nhạt NhòaBeta ♥ Nhã VyTrước khi Thanh Vi vào cửa đã ôm Phó Hồng tạm biệt nên lo lắng bị Thập Tamnhìn thấy- anh ấy có thói quen nghĩ nhiều, nếu như nhìn thấy còn khôngbiết sẽ nghĩ tới đâu. Cho nên lúc Thanh Vi mở cửa, Thập Tam quả thựcđang đứng trước cửa sổ, buồn bã nhìn Thanh Vi. Ha hả, sự thật chứng minh rằng “Ánh nhìn buồn bã” kia chỉ có trong tiểu thuyết mà thôi. Thập Tam không có nhà. Thập Tam đi ra ngoài rồi sao? Bây giờ mà vẫn chưa về? Thanh Vi thấy kì lạ,nhớ tới mỗi lần Thập Tam luyện công đều rất chuyên chú, thường xuyên tới vùng ngoại ô hẻo lánh, đôi khi trở về rất muộn nên cô cũng dần trở lạibình thường. Thay quần áo xong, Thanh Vi bắt đầu rửamặt, vừa ngồi xuống xem tivi thì đã thấy có điện thoại, là Phó Hồng gọitới. Lúc họp lớp, cô có nhờ một vài người bạn tìm việc giúp Thập Tam,Phó Hồng nghe cũng ghi nhớ trong lòng. Liên hệ mộtchút, anh ta tìm được một đồng nghiệp tốt của bố anh ta ở một sân baycao cấp của thành phố S, bố anh ta cũng quen thuộc với sân bay cao cấpnày nên đồng ý sắp xếp cho một người quen vào sân bay làm việc, côngviệc ổn định, nhưng phải tập huấn nửa năm, hơn nữa ba năm đầu là hợpđồng lao động tạm thời, muốn chuyển chính thức phải đợi cơ hội phù hợp. Phó Hồng còn nói nếu trong vài năm mà vẫn có thể tại vị thì khả năng chuyển chính thức cũng lớn, nhưng nếu xảy ra biến cố gì, ví dụ như quan hệ cấp trên bị chặn lại, hoặc là người quen xuống chức, rồi điều đi, chuyểnchính thức sẽ rất khó. Thanh Vi rất cảm kích, PhóHồng còn quan tâm chuyện của cô, là những người khác sớm sẽ không quảnrồi. Cho dù thế nào thì hoàn cảnh công tác sân bay đã rất tốt rồi, cơhội vào làm chính thức rất lớn, quả thật là vận may khó gặp với ThậpTam. Phó Hồng còn cố ý dặn dò nói: “Bạn em không cóbằng cấp, ưu thế không lớn, còn có nguy cơ bị loại bỏ, không bằng họcbằng hoặc tự thi trước, cũng có nhiều người như vậy rồi.” Đương nhiên là Thanh Vi đồng ý, Phó Hồng còn nói thêm: “Em đọc tên đầy đủ vàsố chưng minh nhân dân của bạn em cho anh, anh sẽ bảo người đi làm thủtục cho cậu ấy.” Thanh Vi hơi trầm tư rồi thoáng nhỏ giọng nói: “Anh ấy là…. A Ngự.” Phó Hồng: “…” Thanh Vi cũng thấy hơi ngại, lại để Phó Hồng tìm việc giúp Thập Tam. Dù saotrước đây cũng là bạn học, không có chuyện gì liền tìm Phó Hồng. Nhưngtình hình bây giờ lại khác rồi. Phó Hồng trầm mặc vài giây đồng hồ rồi nở nụ cười khổ: “Thanh Vi à, em giỏi thật đấy…” “Em xin lỗi, vốn không muốn làm phiền anh. Thật ra anh có thể mặc kệ việcnày đi, coi như không nghe điện thoại, em hiểu mà.” Thanh Vi vội vànggiải thích. “Được rồi, không nên xem thường anh vậychứ, làm thế sao được?” Phó Hồng thanh giọng nói: “Anh sẽ làm hết. Nhưng Thanh Vi này, em chọn người mà ngay cả công việc cũng không có sao?Em…” Anh muốn nói lại thôi. “Em biết chuyện này khiến anh bất ngờ, nhưng anh ấy thật sự rất ưu tú, đúng dịp sẽ phất lên.” Lúc hai người đang nói chuyện thì cửa mở, Thập Tam bước vào, vừa lúc thấy Thanh Vi đang mỉm cười nói chuyện điện thoại. “Thanh Vi, đồng ý với anh, nhất định phải thận trọng, không nên bị cảm giácnhất thời mê hoặc, càng không nên bị lừa gạt.” Cuối cùng Phó Hồng trịnhtrọng nói. “Em sẽ cẩn thận. Cám ơn anh.” Hai ngươi chào tạm biệt nhau rồi ngừng cuộc gọi. Thập Tam bước qua ngồi cạnh Thanh Vi, giữ chặt tay của cô. Trên người anh có hương cỏ mộc, Thanh Vi hỏi: “Luyện công xong chưa anh?” “Xong rồi.” “Chuyện việc làm của anh có hy vọng rồi, có khả năng sẽ ra sân bay làm, có vuikông?” Thanh Vi ôm lấy Thập Tam, ngửi mùi hương dễ chịu trên người anh. “Ừ.” Thập Tam vòng tay ôm trở lại. “Không vui à?” Thanh Vi mỉm cười gõ anh hai cái. “Rất vui.” Thập Tam nghiêm túc nói xong lại ôm Thanh Vi chặt hơn. Tin tức công việc của Thập Tam khiến cho Thanh Vi rất vui, đây là chuyệnlớn, giải quyết tốt rồi thì chuyện khác cũng thuận lợi. “A ngự, em muốnăn cá con.” “Hả?” Thập tam sửng sốt nói: “Em đói bụng à? Bây giờ không mua được cá con rồi, làm cái khác cho em nhé?” “Không cần mua, anh cũng có mà.” “Hả, hôm nay anh không mua cá.” Thập Tam ngơ ngác nhìn tủ lạnh. “Em nói là…” Thanh Vi tới gần mặt anh, đầu ngón tay điểm trên môi anh: “Cá con ở đây.” Nhớ tới có lần hôn môi xong, Thanh Vi nói lưỡi của anh linh hoạt như cácon, Thập Tam liền hiểu. Hắn lập tức xấu hổ, lại thuận thế tới gần,ngoan ngoãn đưa môi lên. Thập Tam chủ động sờ cánhmôi của cô, cảm nhận rõ ràng cánh môi lõm xuống mềm mại, đôi môi hơi mởra, đầu lưỡi như muốn thò ra lại rụt về lại, anh không nén nổi đưa đầulưỡi ra hấp dẫn cô. Theo đầu lưỡi của Thanh Vi, ThậpTam ngốc nghếch muốn cạy răng cô ra, Thanh Vi xấu xá cắn chặt răng, chỉthấy hô hấp của Thập Tam ngày càng nóng, lông mi quét qua mặt cô. Cuối cùng thấy vành tai Thập Tam đã đỏ ửng, Thanh Vi mới khinh bỉ hành vi ức hiếp người ta của mình, bèn chủ động dây dưa với Thập Tam. Thập Tam rất chủ động, hôn môi xong, anh ôm lấy Thanh Vi vào phòng ngủ. Anhđặt Thanh Vi xuống giường, đôi mắt âu yếm nhìn cô thăm dò. Thanh Vi đứng dậy cởi đồ, lại quay sang cởi đồ giúp anh. Động tác ám muộitràn ngập khiến cho Thập Tam kích động. Anh đè tay Thanh Vi xuống, thấpgiọng nói: “Để anh, là anh nên phục vụ em mới đúng.” Anh nói xong liền cởi áo ra, để lộ cơ thể cường tráng rắn chắc. Cơ ngựchình vuông, eo tuyến đẹp mặt, đường vân dưới bụng rõ ràng, Thanh Vikhông tự chủ được nuốt nước miếng, quả là không có tiền đồ. Vậy mà người này còn đỏ mặt, ánh mắt trong veo nhìn cô chăm chú, vẻ mặt rất chân thành, thể xác và tinh thần hòa làm một, đối với hấp dẫn như vậythì ai còn muốn thờ ơ quả thực không phải là người. Không thể nghi ngờ, Thanh Vi là người, hơn nữa còn là một cô gái bình thường, bởi vậy cô bổ nhào lên người Thập Tam, ừ, cảm giác ôm lấy cơ thể nàythật thích. Nhưng Thập Tam đột nhiên do dự, dùng cánh tay tách rời khoảng cách, hấp tấp vội vàng nói: “Đợi một chút.” Lúc này mà còn… đợi cái gì? Chẳng lẽ Thập Tam không muốn thân mật với cônữa à? Thanh Vi bất mãn bám chặt lấy anh, tức giận liếc anh. “Anh vừa mới về, trên người bẩn lắm, đi tắm trước.” Thập Tam băn khoăn nói, quả thực có cảm giác tội lỗi. “Anh không bẩn mà, rất dễ chịu.” Quả thực là trên người anh chỉ có mùi cỏ cây mà thôi. “Thân mật với em trong tình trạng thế này… Không tôn kính lắm, anh phải tắm đã… Nhanh thôi mà.” Thanh Vi quýnh lên rụt tay lại, cô ôm má nhìn Thập Tam bước vào phòng tắm,trong lòng mặc niệm câu “mình là đồ háo sắc” cả trăm lấy. Lúc Thập Tam mở cửa phòng ngủ, cô chợt thấy anh dùng tay che bên dưới, mặtthì ửng đỏ, tâm tình phiền muộn của cô đều hóa thành tiếng cười. ThậpTam chật vật chạy đi, không có biện pháp, hắn đối với vuốt ve của ThanhVi quá nhạy cảm. Thập Tam tắm nhanh chóng rồi trở lại phòng ngủ. Thanh Vi cười tủm tỉm nhìn hắn. Thập Tam tháo khăn tắm ra rồi chui tọt vào chăn. Cơ thể ấm áp của anh còn mang theo bọt nước ôm chặt Thanh Vi. Nụ hôn lạirơi xuống, đầu lưỡi linh động như chú cá con. Cơ thể của anh phảng phấtmùi thơm ngát, cơ thể Thanh Vi cũng bắt đầu nóng lên, Thập Tam nhanhchóng thuận thế tiến vào. Cảm giác thư thái khiến cả hai người đều rên lên một tiếng. Cảm giác thật tốt, anh là người luyện võ, tinh lực bền bỉ hơn người thường nhiều, vòng eo dẻo dai của anh tha hồ vận động. Thanh Vi bắt đầu hưởng thụ kích tình đến vô lực, cuối cùng nhận thua, nắm Thập Tam nói: “Được, được rồi.” “Ừ.” Thập Tam dịu dàng đáp lời cô, lại hôn cô một cái trấn an rồi kết thúc. Sau khi kết thúc, xương sống thắt lưng Thanh Vi đã mệt mỏi nhừ, muốn đi rửa sạch tay chân. Tinh thần Thập Tam vẫn đang sáng láng, như thể chưa làmgì vậy. Anh thoải mái ôm lấy Thanh Vi, tắm cho cô rồi lại choàng khăn tắm cho cô trở về giường. Lúc Thanh Vi bị ôm lấy hoàntoàn tỉnh táo, cô bất lực đánh anh hai cái: “Hư hỏng, anh là siêu nhânđó là.” Thời điểm tắm rửa, Thập Tam dịu dàng ôm cô,Thanh Vi đã buồn ngủ, đợi đến lúc về giường thì buồn ngủ hẳn, Thập Tamđắp kín chăn mền cho cô. Thập Tam nhìn khuôn mặtThanh Vi ngủ thật say, nhìn cô một lượt. Thanh Vi khẽ hư một tiếng rồiôm lấy tay anh, dựa vào chặt hơn. Thập Tam nhìn cô ngủ ngọt ngào lại áynáy, thuận tay vuốt tóc cô, đau xót nói nhẹ nhàng: “Anh hư hỏng, nhưngem đừng không quan tâm đến anh nữa nhé.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]