Phó Hồng vừa vào cửa liền tươi cười chào hỏi Yến ba, Yến mẹ.Anh còn rất tự nhiên, thân mật hỏi Yến mẹ: “Dì có nhớ con không? PhóHồng, bạn học Thanh Vi, trước kia hay đến nhà dì ăn chực đó?”
Quả nhiên Yến mẹ kinh hỉ nói: “Là Phó Hồng à, nhiều năm rồi không gặp con!Lúc trước con cũng giúp dì không ít.” Về sau mấy người bắt đầu bắtchuyện, trong nhà tiếng nói cười liên tục. Yến ba rất hài lòng với việcPhó Hồng tặng trà, lại nói anh có lễ phép, thật là quá khách khí.
Năm đó hai ông bà cũng rất ưu thích Phó Hồng, đó là sự ưu thích đối với vãn bối ưu tú, nghe lời, bây giờ nhìn anh ân cần đưa Thanh Vi về, lại cóthái độ tốt như vậy, tất nhiên nhịn không được mà hướng suy nghĩ về conrể.
Nhất là Phó Hồng một lòng không tránh kiêng kị,với tình huống xảy ra, cho dù sự nghiệp anh thành công, dù cho khiêm tốn chút ít thì cũng rất không tồi, Yến mẹ lại càng thích.
Mấy người bọn họ nói chuyện vui vẻ, Thanh Vi lại nhìn Thập Tam vẫn đang trầm mặc.
Thập Tam hẳn là vừa tắm rửa xong, tuy tóc vẫn bù xù nhưng đã ổn thỏa hơnnhiều, quần áo cũng thay qua, nhưng là trên mặt không có biểu lộ gì, sau khi Phó Hồng tặng trà thì rời khỏi phòng khách.
Sauđó Yến ba gọi anh, giới thiệu anh và Phó Hồng với nhau, anh mới từ trong phòng ngủ đi ra, tuy thần sắc vẫn là nhàn nhạt nhưng không thấy cúichào, càng không hề nhiệt tình, nãy giờ cũng không nói gì, cảm giác tồntại rất yếu.
Nhưng Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-xuyen-den-that-de-nuoi/726354/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.