Vừa hạ sốt, Thanh Vi đã liền xuất viện, về nhà tĩnh dưỡng, Thập Tam cũng ở lại chăm sóc Thanh Vi.
Hôm về nhà, cơ thể Thanh Vi vẫn còn yếu, dù trời đã trở ấm nhưng vẫn chưađủ độ, phòng lại vài ngày không ai ở, càng thiếu không khí ấm áp.
Cô cảm thấy hơi lạnh, ban ngày thì dễ rồi, quấn chặt chăn ngồi trên salonxem ti vi, Thập Tam bê cơm canh nóng hổi lên, ăn xong là được. Đến lúcngủ lại do dự sờ tấm đệm lạnh buốt.
Trong nhà khôngcó thảm điện, cũng không cần thiết phải mua, vì vậy cô đành cắn răng nằm xuống, co lại tranh thủ chút hơi ấm. Thanh Vi nghĩ vậy rồi anh dũng cởi áo ngoài ra, mặc mỗi đồ ngủ run rẩy chui vào chăn.
Thật ra trước kia lúc trời lạnh đều sẽ như vậy, chỉ là lúc này cơ thể vẫn không tốt lắm, lại chịu lạnh như vậy.
Vừa ngồi xuống đệm, chưa kịp nằm xuống, cửa đã vang lên tiếng gõ.
“Sao vậy?” Thanh Vi không nhúc nhích, cô cảm thấy nếu cô đứng dậy thì chắc không có nổi dũng khí chui lại vào chăn mất.
“Anh vào nhé.” Thập Tam nói xong liền đẩy cửa vào. Anh vừa rửa mặt xong, trên mặt vẫn còn hơi ẩm.
Thanh Vi trố mắt, Thập Tam cứ vậy mà vào hả?
Anh, anh có ý gì? Là có chuyện, hay muốn ngủ lại ở đây?
Tuy lần trước ở suối nước nóng, bọn họ đã hoàn toàn có được nhau, nhưngcũng chỉ mới một lần, lúc về đến giờ bọn họ cũng chưa thân cận lần nào.
Chẳng lẽ Thập Tam cho rằng bọn họ đã đạt đến mức cần mỗi ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-xuyen-den-that-de-nuoi/726347/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.