Edit: Nhã Vy
Trời ạ, hắn đừng có ra vẻ ủy khuất tự ti như thế được hông? Bây giờ khó xử chính là cô nha, là cô! Thanh Vi xấu hổ đưa chân, thu cũng không được mà tự rửa cũng không được.
Cuối cùng nói: “Không phải, tôi không muốn vất vả cho anh.”
“Không vất vả, cô mệt mỏi, tôi chăm sóc cô sao có thể vất vả?” Thập Tam nói xong, lại lần nữa nắm lấy chân Thanh Vi, bắt đầu rửa.
Thanh Vi cứng đơ.
Nhìn biểu hiện nghiêm túc của Thập Tam, cổ cũng cứng đến mức bất động luôn rồi.
Thế như mà rất thoải mái, chân rất thoải mái.
Thập Tam độ tay mạnh yếu vừa phải mát xa cho cô, dường như ấn đủ huyệt vị, để chân không lạnh như băng, theo xoa bóp mà nóng lên, phát nhiệt, cả người thư thái hẳn. Mát xa xong chân, lại mát xa lên bắp chân.
Thanh Vi biết rõ, mấy nhân viên mát xa có kỹ thật, so với Thập Tam, đều nên đi hcọ lại. Lúc đầu trong người đau xót, tay của hắn như có ma lực, giống như rót một làn nước ấm vào cơ thể.
Thật sự rất thư thái, khắp nơi ấm áp, Thanh Vi dần mệt mỏi, không hay biết gì nhắm mắt ngủ.
Thập Tam nghe được hô hấp của cô đều đều, ngừng mát xa, lau khô nướcc đọng, nhẹ nhàng ôm Thanh Vi về phòng ngủ, lại nhẹ đặt cô lên giường.
Thanh Vi hồn nhiên không biết, sau khi nằm xuống phối hợp giật giật, điều chỉnh tư thế thoải mái, ngủ tiếp.
Thập Tam run run tung chăn ra, đắp kín chăn, nhìn Thanh Vi ngủ hẳn mới an tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-xuyen-den-that-de-nuoi/726315/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.