Edit: Nhã Vy
Nghĩ một lát, nhìn Thập Tam đã có chút bất an, Yến Thanh Vi kiên quyết nói: “Thập Tam, bây giờ anh trở về đi…”
Yến Thanh Vi mở miệng, Thập Tam chỉ sợ, sợ cô lại muốn hắn đi, bây giờ lại nghe để hắn trở về, lại càng sợ cô bảo hắn về sau không được tới nữa. Cho dù trong nội tâm rất khổ sở, nhưng cũng chỉ yên lặng nghe, mãi đến khi nghe cô nói: “Anh bây giờ về trả phòng, có đồ gì mang đến đây, về sau ở trong nhà của tôi, không cho phép chạy loạn, làm gì cũng phải hỏi tôi, có được không?”
Thập Tam kinh hỉ nhìn Yến Thanh Vi, quả thực không thể tin được.
“Chủ nhân, ngài nói tôi có thể ở lại?”
“Không phải có thể, mà là phải. Anh ở bên ngoài tôi rất lo lắng.”
“Tôi ở cùng một chỗ với chủ nhân?” Thập Tam còn có chút không thể tin.
“Đúng vậy. Không muốn cũng không được, không được phản đối. Về sau chờ anh cái gì cũng hiểu rồi, muốn đi đâu tôi cũng sẽ không hạn chế anh.”
“Không, sẽ không. Thập Tam quyết không rời xa chủ nhân.” Thập Tam đứng lên, giơ tay thề, đôi mắt đen nhánh long lánh ánh hào quang vui sướng.
Bị tâm trạng của hắn lây qua, Yến Thanh Vi cũng cười: “Tốt rồi. Tôi tin anh. Anh nhanh làm thủ tục trả phòng, tôi chờ anh trở lại.”
Thập Tam hưng phấn đến nỗi trên mặt như có một tia sáng bóng, cái gọi là mặt sáng lên, chính là loại vẻ mặt này. Hắn nhanh chóng đáp ứng, sau đó dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-xuyen-den-that-de-nuoi/726308/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.