3.15
---
Buổi tối cuối tuần, Thẩm Kình Vũ đang ngồi chờ trong một quán cơm, một người đàn ông mặc áo khoác gió màu nâu, mái tóc hoa râm bước vào cửa quán. Ông nhìn xung quanh một vòng như đang tìm kiếm ai đó, Thẩm Kình Vũ vội đứng dậy vẫy tay: "Thầy Lý ơi, con ngồi bên này!"
Lý Vinh Quang thấy anh thì vẻ mặt sáng bừng, nhanh chân bước tới.
"Tên nhóc này khá lắm!" Tới trước mặt Thẩm Kình Vũ, Lý Vinh Quang vỗ bồm bộp lên vai anh, cười sảng khoái nói: "Thầy đã xem hết mấy trận đấu của con, đánh rất hay! Không hổ là học trò của thầy!"
Trước kia khi Lý Vinh Quang còn dẫn dắt Thẩm Kình Vũ, ông không thể khen chê quá nhiều vì sợ ảnh hưởng đến tâm lý và tinh thần tập luyện của anh. Hiện giờ ông đã giao đệ tử ruột cho người khác huấn luyện, quan hệ giữa hai thầy trò cũng trở nên thoải mái hơn, ngay cả câu mắng "Tên nhóc thối" cũng đã biến thành "Tên nhóc khá".
Hai người ngồi vào bàn ăn, phục vụ bước tới chờ gọi món, Lý Vinh Quang ra hiệu cho Thẩm Kình Vũ tự quyết định. Vì thế Thẩm Kình Vũ cầm thực đơn nói: "Cho một nồi lẩu nạm bò, nồi to nhé."
Phục vụ cầm bút ghi chép hơi khựng lại một chút: "Anh ơi, nồi lớn nhà em phù hợp cho nhóm bốn đến năm người ăn..."
Thẩm Kình Vũ dường như đã có tính toán về lượng đồ ăn: "Thế cho tôi gọi thêm một bát mì thịt bò, một đĩa vịt quay giòn, một bát đậu phụ sốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-si-thieu-chuyen-nghiep/3605955/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.