Thời buổi này hòa thượng cũng có thể lén lút phạm giới, Thẩm Tiểu Ngư này quả thực sắp thành Phật sống rồi!
---
Kỷ Cẩm đã không bay hạng phổ thông từ rất lâu rồi, sợ gây ra hỗn loạn nên suốt chặng bay cậu không dám tháo khẩu trang, mũ và kính râm, bức bối muốn chết. Cũng may chuyến bay chỉ kéo dài hai tiếng, nghĩ đến việc sắp được gặp lại Thẩm Kình Vũ, sự buồn bực ấy lập tức được thay thế bởi niềm hân hoan.
Sau khi hạ cánh, vì thay đổi lịch bay phút chót nên ngoài sân bay không có một người hâm mộ nào chờ đón. Kỷ Cẩm thuận lợi lên xe rời khỏi sân bay, ngay lập tức gọi điện cho Thẩm Kình Vũ.
"Tút... tút... tút... Người nhận tạm thời không nhấc máy, vui lòng..."
Nét cười hơi nhạt đi, Kỷ Cẩm nhấn tắt rồi gọi lại lần nữa.
Cậu gọi liên tục năm cuộc, Thẩm Kình Vũ vẫn không bắt máy. Kỷ Cẩm tức tối ném điện thoại sang ghế trống bên cạnh: lúc tập luyện người này thường không cầm điện thoại!
Đường xá đầu giờ chiều rất thông thoáng, chưa đến bốn giờ xe đã về tới tiểu khu nhà Kỷ Cẩm. Túc An và Tiểu Lục mang hành lý vào thang máy: "Có cần bọn chị lên cùng không?"
"Thôi." Kỷ Cẩm bình tĩnh khoát tay: "Mọi người về nghỉ ngơi đi."
Túc An nghĩ Thẩm Kình Vũ vẫn đang ở trên lầu, anh sẽ giúp Kỷ Cẩm dỡ hành lý, bởi vậy cô và Tiểu Lục cùng ra về.
Kỷ Cẩm tự lên nhà, cậu đảo qua một vòng, quả nhiên Thẩm Kình Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-si-thieu-chuyen-nghiep/3605926/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.