Nhưng thay vì cảm thấy ấn tượng, Lakis lại cười nhạo.
"Thật là vớ vẩn. Cô đã từng là" ai đó' từ bao giờ?'
- Này, điều đó có quan trọng không? XX! Đó là nó bây giờ.
Âm thanh lắc lư trong đầu như ai đó đang nổi cơn thịnh nộ khiến Lakis cau mày.
- Tôi nghĩ lần này tôi đã kiềm chế lắm rồi đấy! Anh có biết hiện tại cơ thể mình đang ở trạng thái nào không? Anh không biết tôi sẽ chết nếu anh chết sao? Cẩn thận hơn đi chứ! Cơ thể của anh như một con búp bê thủy tinh mỏng manh vậy, nên hãy đối xử nó đi!
Sự thất vọng tràn ra trên khuôn mặt của Lakis, lờ mờ được thắp sáng bởi ngọn lửa của ngọn nến. Anh thở dài thườn thượt và vuốt ngược mái tóc lòa xòa trước mắt.
Ngay cả khi chỉ làm như vậy vết thương của anh ấy và khuôn mặt của anh ấy không thể không nhăn lại. Mặc dù vậy, các giác quan của Lakis vẫn quan sát xung quanh rất nhạy bén. Hoàn cảnh hơi lạ, nhưng anh ta thực sự ở một mình trong ngôi nhà này sau khi người chủ rời đi.
Hơn nữa, anh không cảm thấy có gì đáng ngờ xung quanh ngôi nhà, có vẻ như hiện tại không cần phải di chuyển.
Đây là lần đầu tiên anh ấy bị tổn thương như thế này kể từ khi anh ấy có vi sinh vật giống ký sinh trùng này đang gây ra rất nhiều tiếng ồn trong đầu anh ấy (Tất nhiên, nếu giọng nói đó biết anh ấy đang nghĩ gì lúc này, thì sẽ rất tức giận và nổi cơn thịnh nộ).
Lakis
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-vao-nham-nha-roi-nhan-vat-phan-dien-a/225882/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.