Trần Khả hôm nay phải đi tới tường khác nghe dự thính, lộ trình có chút xa, thế nhưng hắn cũng không muốn phiền Tô Dương, cho nên lên baidu tìm bản đồ giao thông công cộng một tí, chỉ cần đi tuyến số 1 dừng 8 trạm rồi ngồi xe bus là đã tới. Thế nhưng không nghĩ tới hành trình chưa tới hai giờ này đã khiến Trần Khả buồn bực không chịu nổi.
Tuyến số 1 Bắc Kinh nổi tiếng hơn bảy giờ sẽ chật nít người, cả tàu phải chen tới chen lui mới có thể đứng được. Trần Khả miễn cưỡng mới chen được vào đứng giữa tàu, bốn phía đều là người cho nên chẳng cần phải vịn tay cầm, mà bên cạnh lại có người đàn ông không biết bị đẩy nhiều thế nào, nhưng cứ hướng về phía người Trần Khả mà dựa vào, mũi còn đôi khi cọ trên lỗ tai Trần Khả. Lỗ tai Trần Khả vô cùng mẫn cảm, bị người này cọ mấy lần không chịu nổi, miễn cưỡng xoay người đưa lưng về phía người kia, nghĩ thầm: Tàu bị chen nhưng anh cũng đừng có dựa vào người tui… sau đó người này lại làm trò lớn mật hơn nữa, tàu bị chen không phải điểm mấu chốt, mà sỗ sàng mới là chuyện quyết định kìa.
Trần Khả quay lưng về phía gã có lẽ đúng kiểu gã thích, thừa dịp nhiều người không ai nhìn thấy tay liền bóp mông Trần Khả, sờ lên eo rồi lại cọ cọ cái mông của Trần Khả tiếp… Trần Khả ước gì bây giờ mình là con gái, sẽ lấy giày cao gót đạp nát chân gã, còn không trực tiếp xoay người bóp chim nhỏ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-vao-di/1670157/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.