Cô ngồi nói chuyện với Quách Yên Vân một lúc thì cũng đến giờ cô ấy phải về. An Di bắt xe giúp chị mình, sau đó cũng trở vào bệnh viện tiếp tục công việc của bản thân.
Mỗi ngày trôi qua cứ như thế, sáng thì cô sẽ đến bệnh viện khám bệnh, chẩn đoán bệnh. Không thì cô sẽ cùng y tá chăm sóc cho các bệnh nhân cao tuổi.
Sau khi bắt mạch, châm cứu cho những bệnh nhân ở đây, An Di cũng có thể thu dọn đồ trở về nhà. Cô tắt hết đèn trong phòng rồi xách túi bước ra ngoài khóa cửa cẩn thận.
Hạ An Di nhìn từ xa cũng có thể thấy được xe của mình đã được Tư Thần lái đến. Anh hôm nay vậy mà lại mặc áo cổ lọ đen, ống tay được xắn lên cao. Nhìn từ xa đã có thể thấy được khí thế tổng tài, điển trai của Lục Tư Thần.
- Không ngờ đến hôm nay Lục tổng của chúng ta còn thay đổi cách ăn mặc.
An Di đi đến trước mặt anh mở lời trêu chọc. Tư Thần thấy cô đứng trước mặt mình, anh liền ôm lấy eo cô nở nụ cười, nói nhỏ:
- Em tan làm rồi sao? Được rồi lên xe thôi. Anh có chuyện muốn hỏi.
Khi cả hai bước vào xe thắt dây an toàn. Anh đạp ga, xoay vô lăn chạy về nhà. Tuy Tư Thần đang lái xe nhưng vẫn không quên chuyện bản thân muốn hỏi.
- Lúc trưa em bận gì sao? Anh ở nhà làm gì cũng nhớ em. Vậy mà em lại không nhớ đến anh...
An Di cười cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-mua-ha/3682348/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.