Chương trước
Chương sau
Từ hôm Trình Lãng nói chuyện với anh đến nay cũng đã mấy ngày. Lục Tư Thần mấy ngày nay, tâm trạng lúc nào cũng không tốt. Mỗi một ngày trôi qua, anh nghĩ cô đi ít nhất vài ngày sẽ trở về. Không ngờ đến đã gần một tuần vẫn không thấy bóng dáng của cô.

Thấm thoát thời gian rất nhanh lại trôi qua, mới đây đã đến một tháng. Hôm nay anh cùng với Trình Lãng đi dự tiệc của công ty Iris. Định là chỉ có hai người đàn ông, không ngờ đến phút cuối Quách Yên Vân lại muốn đi.

Hai người đàn ông lên xe không ai nói với nhau câu nào, chỉ có mỗi Yên Vân là luyên thuyên vì lâu lắm rồi cô mới đi dự tiệc cùng anh thế này.

Đến nơi cả ba vừa bước xuống xe đã làm tâm điểm chú ý đến cánh nhà báo. Ai nhìn vào cũng biết đó là con trai Trình gia, Lục gia và kế bên Lục Tư Thần còn là con gái Quách gia. Mọi người còn xì xầm to nhỏ với nhau nói rằng đó là "vị hôn thê" đã có hôn ước với anh. Hôm nay có dịp mới lộ diện, không ít camera đều hướng về phía họ.

Lục Tư Thần không quan tâm mọi người xung quanh nói gì. Anh cũng không quan tâm những chiếc máy quay hướng về phía mình mà thứ Tư Thần quan tâm lúc này chính là chiếc xe đang chạy tới.

Chiếc Mercedes màu đen đậu ở giữa trung tâm. Bước xuống là hai cô gái và một chàng trai, họ không ai khác chính là An Di, Nhược Vũ và Vương Trạch.

Hạ An Di lúc đầu cô không có ý định tham dự buổi tiệc này. Không ngờ đến Vương Nhược Vũ làm nhà thiết kế ở công ty Iris nên cô nàng ngỏ ý mời cô, cô cũng không phụ lòng bạn thân mình mà đã chấp nhận đồng ý.

Dự định lúc đầu chỉ có cô và Nhược Vũ, không ngờ Vương Trạch thấy cô đi, anh ấy cũng muốn đi theo. Thế là bây giờ họ đã có mặt ở bữa tiệc này.

Vương Trạch sợ cô sẽ cảm thấy lạc lỏng nên đã tinh tế giơ tay để cô khoác tay mình, An Di cũng vì đáp lại sự tinh tế này mà nhẹ nhàng khoác tay anh ấy.

Cả hai cùng nhau bước vào trong, họ đi đến đâu cũng đều làm tâm điểm chú ý đến mọi người xung quanh. Hôm nay cô diện trên mình chiếc đầm màu trắng bạc, phía hai bên để lộ ra đôi vai thon nhưng điểm nhấn của chiếc đầm này chính là phần hở lưng ở phía sau. Nhờ thiết kế đặc biệt này mà người nhìn mới có thể thấy được tấm lưng trắng mịn không tì vết của cô.

Lúc đầu An Di không có ý định mặc chiếc đầm này nhưng bạn thân cô nói lâu lâu mới có dịp tham gia những bữa tiệc lớn thế này nên hãy cứ tự tin. Nhược Vũ đã phải thuyết phục rất lâu, cô mới chịu mặc.

Người đàn ông đi kế bên cô lúc này là Vương Trạch. Hôm nay anh ấy diện trên mình một bộ vest màu đen trông rất bảnh bao, một tay đút vào túi, một tay để cho cô khoác. Khí thế toát ra từ trên người không hề kém cạnh Lục Tư Thần và Trình Lãng. Chưa dừng lại ở đó, anh còn đảo mắt nhìn về phía Lục Tư Thần nở nụ cười nhẹ như đang khiêu khích đối phương.

Tất cả hình ảnh của hai người đều được Tư Thần thu vào tầm mắt, trong lòng không biết vì sao mà có chút khó chịu. Dường như đó là sự ghen tuông, là sự chiếm hữu của một người đàn ông. Ánh mắt của anh lúc này đã sắc lạnh, nếu không có Yên Vân ở đây không chừng anh đã đi đến ngăn cản hai con người trước mặt này rồi.

Một người trong đám phóng viên thấy Tư Thần luôn nhìn về phía Hạ An Di. Anh ta bước lên đưa mic về phía anh, không biết đã nắm bắt thông tin từ đâu mà rất tự tin hỏi:



- Tôi nghe nói trước đây anh và Hạ tiểu thư có quen biết. Không biết giữa cô ấy và Quách tiểu thư, ai sẽ là người xứng đáng để cùng anh đi tiếp đoạn đường sau này?

Bầu không khí lúc này đã trùng xuống đi không ít, bao nhiêu ánh mắt đều đổ dồn về phía Lục Tư Thần. Mọi người ai nấy đều xì xào, bàn tán về vấn đề này. Trong số họ, cũng có vài người nghe đồn là trước đây Hạ An Di đã thay Quách Yên Vân gả vào Lục gia. Nhưng họ không quá quan tâm, vì nếu biết càng nhiều thì sự nghiệp của họ sẽ càng không trụ vững.

Giờ đây chỉ cần biết sau ngày hôm nay, khi đưa vấn đề này lên trang nhất. Bên phía báo chí, truyền thông sẽ thu về không ít lợi nhuận, như vậy có đánh đổi cũng không phí.

Hạ An Di đứng từ xa cũng nhìn thấy bóng dáng ấy, nhưng cô không dám nhìn thẳng mà chỉ lén nhìn xem anh sẽ trả lời như thế nào. Dường như, bản thân cô cũng đang muốn biết câu trả lời của Tư Thần.

Lục Tư Thần không còn nhìn về phía của cô nữa mà đã chuyển sang hướng Yên Vân, anh choàng tay ôm eo cô ấy sau đó cũng nói rõ ràng cho tất cả mọi người ở đây nghe:

- Tôi trước giờ ngoài Vân Nhi ra thì bản thân không có tình cảm với người

khác. Hạ tiểu thư và tôi cũng chỉ là hai người xa lạ, làm sao có thể nghĩ đến xứng hay không?

Tên phóng viên nghe xong câu nói của anh cũng mãn nguyện mà lui về vị trí cũ. Anh ta không cần gì, chỉ cần câu nói này của anh để đưa lên trang báo ngày mai, bản thân có thể kiếm được không ít thù lao.

Hạ An Di nghe anh nói như vậy, bản thân cũng đã biết được đáp án. Tuy cô biết trước sau gì anh cũng sẽ chọn Yên Vân, nhưng trong lòng vẫn muốn hi vọng một chút... Không ngờ đến càng hi vọng bản thân lại càng thất vọng.

Vương Trạch đứng kế bên cảm thấy cô không vui, anh ấy nhẹ nhàng vỗ tay cô như đang an ủi. Sau đó cùng cô và Nhược Vũ bước vào trong để tránh chứng kiến những cảnh như thế này.

Bước vào đại sảnh, ba người chọn ngồi bàn phía góc ngoài cùng của bữa tiệc. Bởi vì An Di muốn yên tĩnh, cô trước giờ không thích tham gia những bữa tiệc náo nhiệt như thế này. May mắn hôm nay cô đi cùng Nhược Vũ và Vương Trạch nên bản thân lúc đầu không quen cũng đã dần thích nghi được.

Vương Trạch thấy cô trong lòng có chuyện không vui, anh ấy ngồi kế bên nói nhỏ với cô:

- Em có chuyện gì không vui sao?

Hạ An Di khi nghe anh ấy hỏi, cô chỉ đành gạt đi muộn phiền trong lòng mà mỉm cười nói:



- Không có. Em vẫn như vậy mà...

Vương Trạch tuy là người ngoài nhưng nhìn vào cũng biết cô đang có chuyện trong lòng. Anh không ép cô nói, chỉ đành nhẹ nhàng hỏi cô:

- Em và anh ta có quen biết nhau sao?

An Di thấy Vương Trạch hỏi thẳng như vậy, cô có chút không tự nhiên. Âm giọng trong lời nói cũng nhỏ dần chỉ vừa đủ hai người nghe.

- Có một chút...

Vương Trạch nghe cô nói vậy anh cũng hiểu được lí do vì sao bản thân Hạ An Di khi gặp hai người họ lại có chút không vui. Anh ấy vì muốn an ủi cô mà đặt trên bàn ly nước ép vị cô thích, sau đó vỗ vai An Di nhẹ nhàng an ủi:

- Em đừng buồn. Nếu anh ta đã không tốt thì bản thân em không cần phải tiếc. Cứ vui vẻ làm Hạ An Di xinh đẹp, biết đâu sau này em sẽ gặp được một chàng trai yêu em thật lòng thì sao?

Cô nghe Vương Trạch nói vậy cũng mỉm cười, trên gương mặt xinh đẹp ấy đã hiện lên sự tươi tắn thường ngày. Anh ấy thấy cô đã vui vẻ trở lại, trong lòng cũng vui mừng nở nụ cười ôn nhu, ấm áp.

-

- Anh nghe Nhược Vũ nói em sẽ sang nước ngoài làm việc sao?

Hạ An Di cầm ly nước ép nhẹ nhàng đưa lên uống, sau đó cũng vui vẻ gật đầu. Cô không ngờ người bạn thân của mình nhanh như vậy đã thông báo cho Vương Trạch biết.

Anh muốn cùng cô sang nước A. Nhưng An Di sợ bản thân sẽ làm phiền đến Vương Trạch. Anh ấy thấy vậy cũng nở nụ cười ôn nhu, xoa đầu cô nói:

- Em đừng lo, công ty Vương thị, anh vẫn giải quyết được. Dù gì bên đó em không quen ai, anh có thể cùng em "bầu bạn".

Khi nói đến hai từ "bầu bạn", Vương Trạch đã phải rất đắn đo. Vì anh trước giờ không muốn làm bạn với cô. Nhưng cảm thấy thời gian vẫn còn dài, lúc đó bản thân thổ lộ tình cảm với An Di vẫn chưa muộn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.