Không còn chuyện gì để nói với Trình Lãng, Lục Tư Thần liền nhấn nút cúp máy. Trước khi tắt điện thoại, anh có nhận được tin nhắn của Quách Yên Vân:
'A Thần, ngày mai anh có rảnh không? Cùng em đi ăn sáng nhé!'
Tư Thần chỉ lạnh lùng nhắn lại một chữ:
'Duoc.'
Sau đó anh cũng tắt máy, thay đồ quay trở về giường. Nằm trên giường, Lục Tư Thần không có gì làm liền nằm suy tư. Đến bây giờ anh vẫn không hiểu vì sao bản thân trước đây lúc nào gặp Quách Yên Vân cũng cười nói vui vẻ, xung quanh anh lúc ấy chỉ có hai chữ "Vân Nhi". Sau khi Yên Vân rời đi, con người của anh liền trở nên lạnh lùng. Cứ nghĩ khi gặp lại Tư Thần sẽ vẫn là con người như lúc xưa, không ngờ đến bản thân anh dường như đã không còn tình cảm mãnh liệt giống như năm ấy nữa....
Nhưng Tư Thần có lẽ còn mang chấp niệm quá sâu đậm. Chưa thể quên đi mối tình đầu nên trong tâm trí lúc nào cũng chỉ có hình bóng của Yên Vân. Quá khứ hay hiện tại, Lục Tư Thần đều có thể vì Quách Yên Vân mà làm tất cả. Nhưng liệu ở tương lai, người bước đi cùng anh có phải cô ấy hay không...?
Không biết vì lí do gì mà Hạ An Di cô đã thức dậy từ sớm. Nhưng may mắn thay hôm nay cô không có đi làm nên cũng có thể ở nhà nghỉ ngơi. Bước xuống cầu thang cô không thấy ai ngoài bác quản gia. An Di đi đến bàn ăn hỏi:
- Tư Thần vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-mua-ha/3675552/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.