Sau khi cúp máy với Trình Lãng. Lục Tư Thần kiếm số gọi cho Hạ An Di, nhưng... anh chợt nhớ ra bản thân không có số của cô. Tư Thần không còn cách nào khác chỉ đành gọi điện cho quản gia xin số điện thoại của An Di. Khi có số của cô rồi, anh đã nhanh chóng nhấn nút gọi. Mất vài phút, đầu dây bên kia cũng có người bắt máy:
- Alo. Xin hói là ai vậy ạ?
Anh thấy cô không biết số của mình, trong lòng có chút hụt hẫng nhưng gương mặt vẫn không để lộ ra biểu cảm gì, giọng anh vẫn như vậy, trong âm giọng không nghe ra được vui buồn.
- Là tôi, Lục Tư Thần.
Hạ An Di nghe thấy giọng nói quen thuộc của anh. Cô không còn cảm giác đề phòng sợ người lạ gọi đến nữa mà chỉ thắc mắc, giọng nói nhẹ nhàng hỏi:
- Sao anh lại có số của tôi vậy?
Lục Tư Thần biết cô sẽ thắc mắc vì sao anh lại có số của cô. Gương mặt sắc lạnh giãn đi đôi chút, anh không mang dáng vẻ cau có mà từ tốn nói cho cô biết:
- Tôi có số của em là nhờ quản gia. Sau này em cứ lưu số này, khi nào cần thiết có thể gọi cho tôi... Tối nay, tôi đi uống rượu cùng Trình Lãng nên có gì em không cần phải đợi tôi...
An Di cô không thể hiện biểu cảm gì. Chỉ nhẹ nhàng cất lời:
- Um, tôi biết rồi.
Làm việc cả một ngày, cuối cùng đồng hồ cũng gần bảy giờ tối. Lục Tư Thần nhấn thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-mua-ha/3675425/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.