Lục Tư Thần cảm thấy bản thân không hiểu vì sao lại thấy khó chịu khi cô thân thiết với Trình Lãng như vậy. Dáng vẻ của cô khi nói chuyện với anh khác hoàn toàn so với Trình Lãng. Càng nghĩ, sắc mặt của anh càng lạnh hơn đôi chút. Tư Thần ngước lên nhìn về phía cô, giọng điệu như ra lệnh:
- Hạ An Di! Làm cho tôi một tách cà phê.
Cô lúc này không còn dáng vẻ cười đùa nữa, mà thay vào đó lại có chút không hiểu... Vì sao hồi nãy cô pha không kêu luôn một lần, giờ đã pha xong rồi thì lại kêu cô.
Trình Lãng cảm thấy bất bình thay cô nên chưa đợi cô hỏi, anh chàng đã mở lời trước:
- Lục thiếu như cậu mọi khi đều là thư kí Đằng pha cho uống. Sao hôm nay lại không kêu nữa?
Lục Tư Thần nghe được không biết nói gì, chỉ đành trả lời qua loa:
- Chỉ là muốn xem thử trình độ pha cà phê của "Lục thiếu phu nhân" thế nào. Không lẽ pha dùm tôi một tách cũng không được?
Hạ An Di nghe anh nói như vậy, trong lòng thầm mỉa mai:
"Anh ta mà cũng xem mình là Lục thiếu phu nhân sao? Anh ta đang muốn hành xác mình thì có. Không được, còn có người ngoài... Không thể cứ thế này mà chửi anh ta được... Coi như mình tự tích đức cho bản thân, giúp anh ta pha cà phê vậy. Chỉ là một ly cà phê, Hạ An Di này cũng không keo kiệt đến mức không làm được."
Cô nhìn về phía anh, nở nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-mua-ha/3675179/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.