Mạc Dư Thâm nhận quả bình an này, mặc dù vốn nó không phải dành tặng cho anh.
Anh về bãi đỗ xe đặt quả bình an vào xe.
Trong xe có một mùi hương hoa hồng nhàn nhạt. Buổi sáng trên đường đến đây, anh có ghé tiệm hoa lúc trước mua cho cô một bông hồng.
Ông chủ vẫn còn ấn tượng với anh vì anh đã từng mua hết số bông hồng tiệm hoa có.
Đóa hồng này ông chủ cho anh. Ông chủ không biết số một này có ý nghĩ gì với anh nhưng hẳn là nó rất đặc biệt. Lần trước anh mua cũng là mua một đóa.
Mạc Dư Thâm nhìn bông hồng, vẫn là quyết định ký xong rồi mới tặng cho cô.
Trước cửa cao ốc gió rất mạnh, Hề Gia vẫn đang đứng đợi anh ở đó.
Mạc Dư Thâm tăng tốc bước chân, ai biết được còn có người nhanh hơn anh.
Trình Duy Mặc trực tiếp đậu xe ngay cạnh Hề Gia, hạ cửa sổ xe xuống. Anh không mặc áo khoác, gió lạnh thổi một cái muốn rùng minh.
Hề Gia mỉm cười: "Luật sư Trình, lâu rồi không gặp."
Trình Duy Mặc: "Lâu rồi không gặp." Đúng là lâu thật. Lần trước gặp mặt là lúc cô đến văn phòng luật tìm anh soạn thảo đơn ly hôn nhất quyết phải ly hôn cùng Mạc Dư Thâm.
Ký có cái tên mà lề mề nửa ngày. Ly hôn sớm một ngày cô cũng kì kèo sửa lại.
Lúc cô nằm viện, anh có ý định muốn đến thăm cô nhưng cuối cùng lại thôi.
Trình Duy Mặc: "Tới tìm tôi à?"
Hề Gia gật đầu, "Ừm, còn sợ hôm nay anh không đến."
Trình Duy Mặc:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-luon-yeu-em/1275328/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.