"Sao Khương Thấm vẫn chưa tới?" Chu Minh Khiêm nhìn đồng hồ đeo tay, nói.
Có người nói: "Chắc là không được khỏe."
Tối qua Khương Thấm quay cảnh đêm, quay đến hai giờ rưỡi mới xong. Chu đạo thì bị cảm lạnh, đau dạ dày, Khương Thấm cũng hít không ít khí lạnh, xem chừng bị cảm lạnh rồi.
Chu Minh Khiêm: "Không đợi cô ấy nữa." Anh nhìn Hướng Lạc, "Lát nữa cô nói lại với Khương Thấm nội dung cuộc họp hôm nay."
Hướng Lạc "Ừm" một tiếng. Mặc dù không tình nguyện nhưng cũng không dám phản bác Chu Minh Khiêm.
Chu Minh Khiêm ra hiệu cho Hề Gia, "Mau in kịch bản đã sửa ra cho mỗi người một phần đi."
Hề Gia choáng váng, không hiểu nhìn Chu Minh Khiêm.
Bút ký ngày hôm trước và của ngày hôm qua cô đều đã đọc lại rồi, đâu có ai kêu cô sửa kịch bản đâu.
Chẳng lẽ trước đó vài ngày, Chu Minh Khiêm có yêu cầu cô sửa kịch bản?
Cũng không đúng, cô sẽ không kéo dài công việc đến ngày thứ hai.
Chu Minh Khiêm thấy Hề Gia không quan tâm lại không lên tiếng, khí nóng trên người anh bắt đầu sục sôi.
Làm phiền nhiều người ở đây như vậy, Chu Minh Khiêm cố gắng đè ép cơn giận của mình, "Hề đại biên kịch! Đi in tất cả kịch bản đã được sửa ra! Nếu cô không muốn đi in thì mau gửi file vào trong nhóm đi!"
Anh gằn từng chữ.
Tất cả mọi người đều nhìn ra được, Chu Minh Khiêm tức giận rồi, còn là loại tức giận không hề nhẹ.
Hề Gia biết mình đã quên, nhưng vẫn muốn làm rõ, "Chu đạo, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-luon-yeu-em/1275286/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.