Thư ký Đinh cũng không cảm thấy lạ khi Mạc Dư Thâm nói muốn đi dự lễ khai mạc cuộc thi cưỡi ngựa. Dù sao thì anh cũng là một trong những đại cổ đông.
Bất quá tối nay lúc tan ca, Mạc Dư Thâm đã nói là ngày mai tăng ca, không đến tham dự.
Mới có mấy tiếng trôi qua mà đã đổi chủ ý. Gần đây Mạc Dư Thâm thay đổi thất thường, mệnh lệnh khó hiểu.
Thư ký Đinh trả lời: 【Được, tôi sẽ sắp xếp.】
Mạc Dư Thâm: 【Nhớ mang máy ảnh.】
Đinh thư ký chấm hỏi.
Vẫn trả lời lại:【Được.】
Sáng hôm sau khi thư ký Đinh đến đón Mạc Dư Thâm còn không quên báo cáo: "Đã mang theo máy ảnh."
Anh suy nghĩ cả đêm rồi mà vẫn không biết Mạc Dư Thâm muốn đem theo máy ảnh làm gì, anh cũng không dám đoán mò lung tung.
Mạc Dư Thâm: "Lúc Hề Gia thi đấu, cậu quay chụp nhiều một chút."
Thư ký Đinh đáp ứng.
Đây là chuyện riêng của ông chủ, anh cũng không tiện hỏi nhiều.
Vốn ánh mắt của Mạc Dư Thâm nhìn ngoài cửa sổ, về sau ánh mắt chuyển đến cửa kính đằng trước, cuối cùng lại nhìn thư ký Đinh: "Là Quý Thanh Thời nhờ chụp."
Thư ký Đinh: "....."
Không cần giải thích với tôi nha.
Nhưng mà Mạc Dư Thâm từ khi nào lại dễ nói chuyện như vậy? Người khác nhờ làm gì thì làm cái đó.
Mạc Dư Thâm cũng cảm giác không ổn.
Khắp nơi trong xe đều trôi nổi không khí giấu đầu lòi đuôi.
*nguyên văn của tác giả là "nơi đây không bạc". Theo baidu thì câu này xuất phát từ một câu chuyện một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-luon-yeu-em/1275263/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.