Ở ngã tư phía trước lại kẹt xe.
Mạc Dư Thâm ấn mở album ảnh, đưa di động cho Hề Gia: "Đây là ông bà nội."
Hề Gia chần chừ chớp mắt một cái mới hiểu anh có ý gì, đưa tay nhận điện thoại.
Trên ảnh là hai ông bà tuy già nhưng quắc thước, cô không nhớ rõ.
Đúng như lời ba Quý nói, những sự việc và con người trong vòng nửa năm nay cô đều không có ấn tượng gì, nói quên liền quên.
"Em đã bao lâu không gặp ông bà rồi?" Hề Gia nghiêng mặt hỏi.
Mạc Dư Thâm: "Hơn hai tháng."
Là rất lâu.
Hề Gia lướt thêm vài tấm, đều là hình sinh hoạt của ông bà nội, nhìn tình cảm của họ vẫn còn rất tốt.
Bỗng nhiên ngón tay Hề Gia khựng lại.
Tấm hình trước mắt này là một cô gái rất xinh đẹp, dáng người đè bẹp các minh tinh trong giới giải trí, khí chất sắc xảo nhưng cũng không kém phần kiêu ngạo.
Mạc Dư Thâm thấy cô không lên tiếng, quay lại nhìn thì thấy ảnh chụp của Khương Thấm.
Anh cũng không nhớ là trong điện thoại có tấm ảnh này.
Lúc đó Khương Thấm đang diễn bộ phim đầu tiên, anh và Trình Duy Mặc đến thăm phim trường, bác Khương lúc ấy ở nước ngoài nên anh chụp vào tấm và quay vài cái video gửi cho bác Khương.
Lúc sau lại quên xoá.
Hề Gia lướt qua tấm hình này, không ngờ tới lại lướt đến 1 video, cũng là của cô gái xinh đẹp vừa rồi.
"Anh cũng theo đuổi thần tượng à?"
Mạc Dư Thâm không giấu diếm, "Là bạn, Khương Thấm."
Hề Gia: "Rất xinh đẹp."
Mạc Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-luon-yeu-em/1275259/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.