Trên xe, Mục Vãn Vãn cứ cầm điện thoại suốt.
Sắc mặt cô bình tĩnh, nhưng trong điện thoại thì lại là.
Vãn: "Á á á, tớ đang trên đường đến nơi thi đấu rồi......."
Lâm Cửu: "Sớm vậy, ba giờ mới đấu mà? Có trang điểm kĩ càng chưa đấy?"
Vãn: "Ai đi thi đấu còn trang điểm, có phải đi trình diễn thời trang đâu."
Lâm Cửu: "Son môi một tí chắc được chứ hả, tớ vừa mua một thỏi màu hồng đất, lát cậu trốn ra sau cánh gà tớ thoa cho cậu."
Mục Vãn Vãn nhìn xung quanh, mọi người đều đang nghịch điện thoại, cô len lén mở camera trước.
Khỏi cần phải nói, do bị cảm, màu môi cô trắng bệch nhợt nhạt, không có tí huyết sắc.
Vãn: "Thôi khỏi đi, trước khi lên sân khấu uống ít nước là được."
Lâm Cửu: "Cậu có còn nhớ cái màn hình bự tổ chảng trước sân khấu không thế—— Ở trên đó thì mặt nhỏ cỡ mấy cũng bị phóng to lên gấp ba lần đấy."
Vãn: ".......Nhưng Bùi Lộ trông vẫn đẹp trai đó thôi."
Lâm Cửu: "Sao cậu cứ nhắc Lu thần suốt thế hả."
Vãn: "Đến nơi rồi bái bai"
Xe vẫn còn đang đi, Mục Vãn Vãn khóa màn hình lại rồi kéo khẩu trang lên cao hơn, cầm bình giữ nhiệt trong tay, lành lạnh.
Lúc đến nơi, khán giả còn chưa tới, một đoàn người thuận lợi tiến vào hậu trường.
Khi đi qua hành lang Mục Vãn Vãn thầm cảm thán.
Mấy tháng trước, cô đi nhầm vào đây, đụng phải Bùi Lộ; còn giờ đây cô lại theo sau Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-va-mang-ha-guc-deu-la-cua-em/2082020/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.