Đi ra từ công viên, chúng tôi đến trung tâm thương mại gần đó mua quà tặng, sau đó thấy thời gian hơi eo hẹp nên đón xe đến nhà anh.
Nhà Phó Thanh ở một khu chung cư chất lượng, 7 lầu.
Gõ cửa. Tôi không khỏi hơi căng thẳng, không khỏi siết chặt tay Phó Thanh.
Phó Thanh cầm ngược lại tay của tôi, khẽ cười thoải mái: “Yên tâm, mẹ của anh rất dễ chung sống, hơn nữa…”
“Anh đã sớm cho mẹ xem hình của em, mẹ rất thích em.”
“Thật sao?”
Phó Thanh gật đầu.
Tôi vẫn chưa kịp hỏi gì nhiều, cửa đã mở ra từ bên trong.
Bên trong cánh cửa là một người phụ nữ trung niên, giữ gìn rất tốt, thậm chí khóe mắt còn không thấy nếp nhăn, bà mặc một chiếc váy màu đỏ thẫm, giơ tay nhấc chân đều có cảm giác phong tình vạn chủng.
Tôi không khỏi sửng sốt, một là bởi vì tôi không ngờ là mẹ chồng tương lai của mình lại đẹp như vậy, một người gần khoảng năm mươi tuổi lại có thể đẹp choáng ngợp như vậy.
Thứ hai là vì…
Không hiểu vì sao tôi cứ cảm thấy như đã gặp bà ở đâu đó rồi.
Nhất là lúc bà nhìn tôi cười.
Dì rất nhiệt tình đón tôi vào phòng, sau đó quay đầu vào bếp hô: “Lão Phó, mau ra đây, con dâu đến rồi.”
Câu “con dâu” này lập tức khiến mặt tôi đỏ bừng.
Rất nhanh trong bếp có một người đáp lời vui vẻ đi ra, trên người còn thắt một cái tạp dề, cười gật đầu chào hỏi tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-va-gio-xuan-deu-la-lu-khach/2630079/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.