Máy sấy thổi vù vù, ngón tay thon dài trắng nõn của Thẩm Duệ xuyên qua làn tóc đen mượt của cô, cảm giác được an ủi vuốt ve chậm rãi dâng trào. Tống Hân Nghiên bị lực xoa nhẹ nhàng của anh dỗ ngủ, trước mắt càng ngày càng mơ hồ.
Thẩm Duệ tắt máy sấy, nhìn thấy đầu cô cứ gật gù lên xuống như gà mổ thóc. Anh dở khóc dở cười, nhẹ nhàng nâng đầu cô tựa vào lồng ngực mình, sau đó xoay người ôm ngang lên, đặt lên trên giường lớn sạch sẽ.
Đầu cô tiếp xúc với gối mềm mại, cọ cọ một hồi, tìm được một tư thế thoải mái thì ngủ say. Thẩm Duệ tắt đèn, nằm xuống giường, ôm cô vào lòng.
Anh nghiêng người hôn lên trán cô, hơi thở quấn quít lấy mùi thơm nhàn nhạt tỏa ra từ người cô, mí mắt càng ngày càng nặng, bất giác đã chìm vào giấc ngủ sâu.
…
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Thẩm Duệ đang ngủ mơ màng thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên. Anh ngồi dậy, tiếng chuông truyền tới từ ghế sô pha bên kia. Anh bước xuống giường, đi đến cạnh sô pha tìm một vòng mới tìm thấy điện thoại, là của Tống Hân Nghiên.
Anh liếc tên người gọi, nghe máy: “Hân Nghiên đang ngủ, có gì mai gọi lại.”
Hàn Mỹ Hân không nghĩ tới lại nghe được giọng của đàn ông, cô ấy ngẩng đầu nhìn đồng hồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/366826/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.