Tống Nhược Kỳ nằm mơ cũng muốn gả cho Đường Diệp Thần, hôm nay Đường Diệp Thần tới thăm co, anh mang cho cô rất nhiều hoa quả, cô thừa dịp nhắc tới: “Diệp Thần, bụng em càng ngày càng lớn, khi nào anh mới cưới em?”
Đường Diệp Thần không thấy Tống Hân Nghiên ở nhà họ Tống thì rất thất vọng, anh liếc nhìn Tống Nhược Kỳ, đưa tay véo má cô, trêu chọc nói: “Vội vã muốn gả cho anh thế cơ à?”
Tống Nhược Kỳ thẹn thùng tựa vào vai anh, cô làm nũng với anh: “Người ta đâu có, em chỉ sợ bụng to, người khác hỏi tới thì sẽ khó nói.”
Đường Diệp Thần nghiêng đầu nhìn cô, cho dù trước đây anh có tức giận và căm ghét cô thế nào đi chăng nữa, cơ thể anh vẫn luôn tìm thấy niềm vui trên người cô. Chỉ là sau mỗi lần, trái tim anh càng trống rỗng, anh nói: “Anh vừa mới ly hôn, bố mẹ anh cũng chưa biết chuyện hai chúng ta, anh phải từ từ thuyết phục bọn họ, nếu bọn họ không đồng ý, em gả tới đây cũng sẽ chịu ấm ức, đợi một thời gian nữa đi.”
“Vậy chúng ta đi đăng ký trước đi, đăng ký rồi thì bố mẹ anh sớm muộn gì cũng sẽ chấp nhận em.” Tống Nhược Kỳ suy nghĩ rất lạc quan, bây giờ cô đang mang thai đứa con của Đường Diệp Thần, đứa con này chính là con át chủ bài, cô không tin bố mẹ anh sẽ không chấp nhận.
Đường Diệp Thần có chút bực mình, anh rút tay lại: “Đợi thêm đi, anh mới ly hôn, nếu cưới thím cũ của mình, chuyện này đồn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/366817/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.