Liên Mặc đứng lên, giọng điệu sắc bén nói: “Kính thưa quý quan tòa, người phụ nữ trong video không phải là thân chủ của tôi, thân chủ tôi đã ly thân với bị cáo hơn hai năm, chỉ bằng điều này, cũng đủ để tuyên án cho bọn họ ly hôn.”
Đường Diệp Thần bày ra một bộ dạng giễu cợt, anh ta nói: “Luật sư Liên, anh cũng không ẩn nấp dưới gầm giường hai vợ chồng chúng tôi, sao biết được bọn tôi dọn ra ở riêng hơn hai năm? Lại nói, đoạn video này không phải cũng đã đủ để giải thích mọi thứ rồi sao?”
Liên Mặc còn muốn mở miệng nói nhưng Tống Hân Nghiên đã đứng lên, cô thờ ơ nhìn Đường Diệp Thần phía đối diện, ánh mắt trong veo, không oán không hận, cô nói: “Ngài thẩm phán, tôi đã ngoại tình, tôi đề nghị cho chính mình rời khỏi nhà!”
Không còn biện pháp khác, chỉ cần có thể ly hôn, có tự bôi đen bản thân cô cũng sẽ không tiếc.
Đường Diệp Thần lập tức nhảy dựng đứng lên, khóe mắt muốn nứt ra, anh ta trừng mắt nhìn cô: “Tống Hân Nghiên, em không cần bởi vì không ly hôn được mà mở miệng xằng bậy. Em nói em ngoại tình, được thôi, vậy em nói cho anh tên của thằng đó là gì, anh lập tức thành toàn cho em.”
Tống Hân Nghiên há miệng thở dốc, nhưng không thể nói gì, lúc này cô có thể nói ai được? Ai cô cũng không thể nói! Cô nghiến chặt răng, từ giữa kẽ răng bật lên mấy chữ: “Tôi rất yêu anh ấy, tôi muốn bảo vệ anh ấy, cho nên tôi không thể nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/366802/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.