Tống Hân Nghiên gần như đã có thể khẳng định, người hạ thuốc xổ cho cô là Vân Vân, trong lòng cô cũng không dễ chịu gì, cô luôn coi Vân Vân em gái mà quan tâm, cô thật không ngờ cô ấy sẽ hãm hại cô: “Vân Vân, tại sao em phải làm như vậy? Chị với em không thù không oán, tại sao em lại làm thế với chị?”
Vân Vân đỏ mặt, giả ngu nói: “Chị Tống, em không biết chị đang nói gì cả, em thật sự chưa từng làm, có lẽ không phải cà phê có vấn đề, mà là buổi sáng chị ăn phải gì khác, chị không thể đổ hết trách nhiệm lên đầu em được.”
“Những gì chị ăn vào buổi sáng là do chị tự làm, không thể có thuốc xổ được.” Thẩm Duệ cũng không sao, đủ để chứng minh là bữa sáng cô làm rất hợp vệ sinh.
“Dù sao cũng không phải là em, chị Tống, chị không thể cương quyết vu khống cho em, em biết hôm nay trên báo nói chị sao chép, cho nên hôm qua chị không đến phòng họp là vì biết mình sao chép bản thiết kế của Nghiệp Chi Phong, chị lại cố ý tự mình hạ thuốc xổ cho mình, sau đó vu khống cho em. Chị Tống, em đã theo chị hai năm rồi, chuyện chị dặn dò có chuyện nào là em trốn nhanh nhất không, chị không thể trở mặt vô tình kéo em xuống nước.” Vân Vân thấy cãi lại không được, dứt khoát cắn ngược cô.
Thuốc xổ trong cà phê đúng là do cô ấy bỏ, cô ấy không thể nhìn nổi Tống Hân Nghiên kiêu ngạo, trước kia hai người vẫn còn bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/366794/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.