Trong lòng Tổng Giám đốc Lý nổi lên một trận sóng to gió lớn, lời nói của Đổng Nghi Tuyền đích thật cũng chứng minh được sự nghi ngờ trong lòng ông ta, ông ta cũng không thể tin Tống Hân Nghiên thật sự phản bội Bác Dực: “Tổng Giám đốc Đổng có thể tiết lộ một chút, bây giờ vị thiết kế kia đang ở công ty nào không, nếu vẫn chưa từ chức thì đó là đang bán đứng chủ nhà của mình, chúng tôi có thể thấy được nhân phẩm tồi tệ của cô ta, người như vậy mà bà cũng dám dùng à?”
“Tôi rất người tích tài, tôi nhìn trúng tài năng của cô ấy còn về phần nhân phẩm có ác hay không ác thì tôi không quan tâm, bởi vì tôi tin tưởng cái giá của tôi cũng đủ để cho cô ấy trung thành và tận tâm với tôi.” Đổng Nghi Tuyền nói xong, điện thoại di động vang lên, bà ta nói: “Tổng Giám đốc Lý, thật ngại quá, tôi nghe điện thoại trước quay lại nói chuyện với ngài sau.”
Tổng Giám đốc Lý nhìn bóng lưng dương dương đắc ý của bà ta, bàn tay buông xuống bên cạnh nắm chặt thành quyền, Tống Hân Nghiên, tôi nhìn lầm cô rồi, suýt nữa bởi vì tín nhiệm cô mà đưa Bác Dực đến đường cùng.
Đổng Nghi Tuyền rời khỏi phòng họp, bà ta nhận điện thoại: “Tổng Giám đốc Đổng, cô Tống bị mất nước vì tiêu chảy, đã được Tổng Giám đốc Thẩm đưa đến bệnh viện, tôi thấy quan hệ giữa hai người bọn họ hình như có hơi mập mờ không rõ.”
Bước chân Đổng Nghi Tuyền đi về phía trước bỗng nhiên dừng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/366787/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.