Đây là cảnh giới cuối cùng của cô, mặc dù yêu cầu của cô giống như lừa mình dối người, nhưng cô vẫn khăng khăng. Giống như chỉ có như vậy mới có thể chứng minh cô không ngoại tình.
Thẩm Duệ yên lặng ôm cô, tay anh cũng không lần vào trong nữa, anh đặt tay trước ngực cô, nhịp tim dưới lòng bàn tay đang đập loạn, cô cũng động tình, chỉ cần anh dụ dỗ thêm là sẽ có được cô. Nhưng anh không muốn như vậy, cô đồng ý tiếp nhận anh, ở bên cạnh anh vốn đã rất áp lực rồi, nếu anh còn phá bỏ lớp phòng ngự cuối cùng của cô, thì trong lòng cô sẽ càng khó chịu hơn.
Anh và cô ở cạnh nhau, anh chỉ muốn cô vui vẻ, muốn cô hạnh phúc chứ không phải đặt gông xiềng đạo đức lên lưng cô. Cho dù bây giờ cô đang lừa mình dối người thì anh cũng bằng lòng bao dung cho cô, bằng lòng đợi cô.
Anh dần bình ổn lại rối loạn trong cơ thể, anh rút tay còn đang trong áo cô ra ngoài rồi cúi đầu hôn lên trán cô, khàn giọng nói: “Tôi đồng ý với em, trước khi em ly hôn sẽ không chạm vào em. Nhưng một khi em lấy được giấy chứng nhận đã ly hôn, tôi sẽ không đợi nữa.”
Tống Hân Nghiên khẽ đỏ mặt, ý đồ của anh đối với cô quá rõ ràng khiến cô không biết phải đối mặt thế nào.
Thẩm Duệ đưa này, anh vươn qua người cô, thắt dây an toàn cho cô, sau đó quay về vị trí, nhìn qua gương chiếu hậu, anh thấy cà vạt của mình bị cô kéo lệch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/366767/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.