Bà Tống đi rồi, Tống Hân Nghiên ngồi trên sô pha, trong phòng không bật đèn, cô giống như một tu sĩ ngồi bất động ở trong bóng tối.
Hàn Mỹ Hân mở cửa, thay giày ở lối vào, vươn tay bật công tắc đèn lên, cô ấy bị bóng người trên sô pha trong phòng khách làm cho giật mình, cô che tim đập thình thịch: “Hân Nghiên, cậu ở nhà sao không bật đèn lên, làm tớ sợ chết khiếp rồi đây này.”
Tống Hân Nghiên cứng ngắc quay cổ lại, ngây người nhìn Hàn Mỹ Hân. Thấy cô có gì đó không ổn, Hàn Mỹ Hân vội vàng ném túi xách sang một bên rồi chạy tới: “Cậu sao vậy? Trông cậu thất thần quá, Đường Diệp Thần đã làm cái gì cậu đúng không?”
Tống Hân Nghiên đã lấy lại tinh thần, cô nói: “Mẹ tớ sẽ nói với nhà họ Thẩm về việc Tống Nhược Kỳ đang mang thai.”
“Bà ta điên rồi.” Hàn Mỹ Hân buột miệng thốt ra, bà Tống luôn là một người chờ thời cơ tới mới hành động, tại sao lại đột nhiên bà ta lại quyết định ra tay mạo hiểm như vậy? Chẳng lẽ bà ta nghĩ rằng nếu sự việc được công bố với cả thế giới thì nhà họ Thẩm sẽ bị có thể chấp nhận Tống Nhược Kỳ, là bà ta ngây thơ hay là vô tâm vậy?
Tống Hân Nghiên ấn huyệt thái dương: “Tớ không biết nữa, bà ấy bảo tớ đến đó vào tối mai.”
“Đúng là điên thật mà, Hân Nghiên, sao cậu lại kiềm chế chứ hả?”
“Mỹ Hân, không phải mình kiềm chế, có câu nói, nếu hại kẻ thù một ngàn thì hại mình tám trăm, nếu Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/366729/chuong-56.html