Thẩm Duệ dừng bước, bình tĩnh nhìn cô: “Không được, anh phải đi làm, em đi theo anh thì ra bộ dáng gì nữa?”
“Hay là em là thư ký cho anh nhé?” Thấy anh nhíu mày, cô nhượng bộ, nắm lấy cánh tay anh làm nũng: “Nếu không thì trợ ký cũng được, bê trà rót nước làm việc vặt cũng không sao, anh đừng để em ở nhà rảnh rỗi là được, em ở nhà sắp mốc đến nơi rồi, anh cho em đi làm cùng đi, được không?”
Thẩm Duệ nhìn cô, anh không trả lời.
Liên Thanh Vũ chắp tay, mím môi nói: “Xin anh đó, em bảo đảm sẽ không làm phiền anh làm việc, làm ơn đi mà.”
Thẩm Duệ hết cách với cô, anh cũng lo lắng cô ở nhà nhiều sinh bệnh, càng không có lợi cho việc hồi phục chứng rối loạn hoang tưởng của cô, anh gật đầu nói: “Đi làm cùng anh thì có thể, nhưng em không thể dính lấy anh, không được ảnh hưởng tới anh.”
“Được, em bảo đảm!” Liên Thanh Vũ giơ một tay lên thề, thấy Thẩm Duệ nở nụ cười, cô cũng cười theo. Cô biết Thẩm Duệ quan tâm dung túng cho cô như vậy đều là vì quan hệ gửi gắm. Cô, rất dễ khiến anh nhớ tới em gái đã thất lạc của mình.
Mà lợi thế hiện tại của cô cũng chỉ có điều này. Thế nên cô không thể nóng vội, không được để cho anh phát hiện ra tình cảm của cô dành cho anh. Đợi cô đuổi hết phụ nữ vây quanh anh, bên cạnh chỉ còn lại một mình cô. Khi đó anh sẽ hiểu cô quan trọng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/1941296/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.