Thẩm Duệ cúp điện thoại, anh nhìn người con gái ngủ say trên giường, đặt một chân trên đệm, anh cúi thấp người xuống, đệm cũng trùng xuống. Anh kề sát vào cô, dừng ở vẻ mặt ngủ say trầm lặng của cô, đôi lông mi dày cong yên lặng khép lại, giống như đứa trẻ không rành thế sự, cổ họng anh phát ra một tiếng than nhẹ.
Mặc dù để ý như vậy, nhưng lại không muốn biểu hiện một tí nào trước mặt cô, anh vội vàng nói ra chuyện định cư ở thành phố C với cô, cũng bởi vì bị lời kia của Đường Diệp Thần kích thích không nhẹ.
Năm năm nay không có sự tham gia của anh, bọn họ...
Năm năm trước, người đàn ông phá rách lớp màng kia của cô là anh, anh làm cô đau, cô cũng không khách sáo cho anh một phát đạp. Khi anh chịu đựng nỗi đau đớn, cô lại biến mất giống cô bé lọ lem, biến mất không thấy dáng vẻ tăm hơi đâu. Khi ánh trăng sáng chiếu vào, anh mới nhìn thấy vết máu xử nữ màu đỏ sẫm, anh mới giật mình nhận ra, anh là người đàn ông đầu tiên của cô.
Anh cúi đầu, môi mỏng dán vào môi cô, trằn trọc xâm nhập. Trước khi cô bị dục vọng làm tỉnh dậy, anh kiềm chế buông cô ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của cô, giọng nói khàn khàn: “Bé ngoan, ngủ đi.”
Đổng Nghi Tuyền ngồi dựa vào vị trí gần cửa sổ, từ nơi này nhìn qua, có thể nhìn thấy lờ mờ cảnh đẹp bên trong khách sạn, còn có bể bơi nằm ở trung tâm. Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/1941254/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.