“Cô ấy không rảnh, có chuyện gì thì cứ nói với chú.” Lông mày của Thẩm Duệ nhíu thành một chữ Tứ Xuyên, ánh mắt anh nhìn Tống Hân Nghiên, hận không thể bóp chết cô.
“Nói với chú chỉ sợ không tiện lắm, chú Tư, truyền thông có biết quan hệ giữa hai người không, có muốn cháu tiết lộ với truyền thông hay không, đến lúc đó danh dự của chú Tư bị tổn hại, ngày mai cổ phiếu Thẩm thị chỉ sợ lại sẽ tuột dốc không phanh.” Đường Diệp Thần đứng trên lầu chi nhánh, vẻ mặt u ám.
Điện thoại di động của Tống Hân Nghiên bị rò rỉ nghiêm trọng, cô đương nhiên cũng nghe được những lời nói uy hiếp của Đường Diệp Thần, khuôn mặt xinh đẹp của cô trở nên trắng bệch, ngẩng đầu nhìn sắc mặt âm u của Thẩm Duệ, cô vội vàng nói: “Đường Diệp Thần, anh đừng làm bậy.”
“Căng thẳng? Đau lòng? Vậy thì mau ra ngoài gặp anh.” Đường Diệp Thần nghe ra sự khẩn trương trong giọng nói của cô, trong lòng anh rất không có tư vị. Anh ta hối hận, anh ta không nên ly hôn với cô, nếu không họ sẽ vĩnh viễn danh chính ngôn thuận ở bên nhau.
“Cô ấy sẽ không đi, còn nữa, nếu cháu muốn tiết lộ với truyền thông như thế nào thì chú không biết nhưng chú ước gì cháu náo loạn để khắp thiên hạ đều biết cô ấy chính là người phụ nữ của Thẩm Duệ, để không còn ai dám ngấp nghé đến cô ấy nữa.” Thẩm Duệ ngông cuồng nói xong liền đưa tay cúp điện thoại.
Tống Hân Nghiên nhào tới đoạt lấy điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/1941238/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.