Thẩm Duệ đưa tay nâng cằm cô lên, tỉ mỉ quan sát cô, trong mắt cô tràn đầy tâm sự, nhưng cô lại không có ý định nói với anh, anh cũng không cưỡng ép, cúi đầu hôn lên môi cô: “Nghiên Nghiên, hãy nhớ kỹ, bất kể là lúc nào, khi em cần anh, anh đều sẽ ở bên cạnh em.”
Hốc mắt Tống Hân Nghiên lại nóng lên, hai tay ôm chặt anh hơn, cô cũng chỉ có anh.
“Được rồi, đừng làm nũng nữa, mọi người đều nhìn kìa, chúng ta đi ăn cơm thôi.” Thẩm Duệ kéo tay cô đi vào thang máy, Tống Hân Nghiên đứng yên: “Thẩm Duệ, đây là hướng về phòng mà, ăn cơm phải đi bên kia chứ. ”
Thẩm Duệ rũ mắt nhìn chằm chằm vết cà phê trên tà váy cô, trêu ghẹo nói: “Em định ăn cơm như vậy sao?”
Tống Hân Nghiên nhìn theo ánh mắt anh, khi nhìn thấy đống lộn xộn trên váy, hai má cô lập tức đỏ ửng lên, vội vàng đi về phía anh.
Đổng Nghi Tuyền đuổi theo ra khỏi quán cà phê, liền nhìn thấy Tống Hân Nghiên và Thẩm Duệ ôm nhau thân mật, bà ta nhíu mày, Thẩm Duệ không phải là đang yêu Phùng Trinh Trinh sao? Làm sao họ có thể ở cùng nhau như vậy?
Bà ta nhìn những động tác thân mật của bọn họ liền nhớ tới lần đầu tiên bà ta nhìn thấy Tống Hân Nghiên và Thẩm Duệ ở cùng nhau, trong đầu bà ta có thứ gì đó chợt lóe lên. Thấy bọn họ tay trong tay đi vào thang máy, bà ta vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi vào điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/1941234/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.