Thẩm Duệ kéo cô lên, ôm cô vào lòng, sau đó cầm bảng vẽ lên xem: “Lần sau, em có thể thêm bản phác thảo của mình bên cạnh rồi vẽ một cái đầu củ cải nhỏ ở đây, chúng ta là một gia đình ba người.”
Nhắc đến một gia đình ba người, Tống Hân Nghiên nhớ tới đêm đó sau khi ân ái với anh, cô không hề uống thuốc tránh thai, cô đột nhiên nhảy dựng lên: “Thôi chết rồi, chết rồi, em quên uống thuốc rồi, phải làm sao đây?”
Anh tối sầm mặt, cô không hiểu anh đang ám chỉ cái gì sao? Anh trừng mắt nhìn cô: “Lại đây, anh hứa sẽ không đánh em.”
Tống Hân Nghiên che trái tim đang đập thình thịch của mình, từ chối: "Em không muốn.”
“Hân Nghiên, em đừng uống thuốc tránh thai, nếu em không muốn có con, anh sẽ có biện pháp và sẽ không để em gặp bất cứ nguy cơ nào. Ngược lại, anh muốn một đứa con của hai chúng ta, có thể con bé sẽ có đôi mắt giống em, cái mũi giống anh, đôi môi giống em, nó sẽ thừa hưởng những ưu điểm của hai chúng ta, chảy trong người dòng máu của hai chúng ta, anh mong có một đứa con như vậy, vì vậy đừng uống thuốc tránh thai.” Thẩm Duệ nghiêm túc nói.
Tống Hân Nghiên cắn chặt môi, lời nói của anh khiến cô rất cảm động, nhưng…
“Thẩm Duệ, ba anh sẽ không cho phép chúng ta ở bên nhau đâu, nếu không thể cho con mình một gia đình hoàn hảo, em thà không có con còn hơn là một người mẹ vô trách nhiệm.”
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/1941211/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.