Nghĩ về nó một chút cũng đủ làm cô ngốc ra, bị vẻ ngoài của anh làm mê muội, mà không thấy rõ bản chất lòng dạ đen tối của anh. Anh keo kiệt như vậy, vì tiết kiệm tiền mà kéo cô vào chiến đội, bảo cô làm cái này làm cái kia, cuối cùng ngay cả công việc của bạn gái cũng làm. Thật đáng buồn thật đáng tiếc!
Dì giúp việc chuẩn bị bữa tối như thường lệ xong liền rời khỏi căn cứ.
Bảy tám người quây quần bên bàn ăn dùng bữa tối, làm cho cái bàn ăn đã nhỏ nay càng nhỏ hơn.
Thạch Đầu không tập trung mà ăn, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa Thì Phỉ và Tô Mộc Hề, hai người bọn họ ăn uống bình thường giống như không có chuyện gì, nhưng anh ta thì ngược lại càng ngày càng ngồi không yên. Xem ra anh ta thật sự không thích hợp với việc giữ bí mật, biết một chút bí mật mà lòng khó chịu đến tim cào phổi.
Cuối cùng, Thì Phỉ gắp đồ ăn cho Tô Mộc Hề, bị anh ta nhìn thấy được!
“Bọn họ!” Thạch Đầu đột nhiên hét lên.
Tất cả mọi người đều không rõ nhìn anh ta, Thạch Đầu mặt đầy phấn khích chỉ Thì Phỉ và Tô Mộc Hề: “Hai người bọn họ!”
Mọi người theo ánh mắt của Thạch Đầu mà cùng nhìn về phía Thì Phỉ và Tô Mộc Hề, không phát hiện ra điều gì không ổn.
Phùng Ly không nhịn được nói: “Bọn họ thế nào? Anh đừng quá phấn khích được không? Đang ăn, thì lại bị anh dọa đến nghẹn.”
Thạch Đầu hít sâu một hơi: “Lão đại, em thật sự, em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tua-nhu-anh-sang-mat-troi/1111279/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.