Ngoài ý liệu là, lúc ta cho rằng mệnh của mình đã hoàn toàn kết thúc, ta được cứu.
Phụ vương của ta đau khổ cầu xin Thiên đế khai ân, Liễu Mộ Đình đã thành tiên cũng tức là Linh Đạo Thiên Quân cùng nhau hướng lên Thiên đế cầu xin, tha mạng cho ta. Thiên đế cuối cùng xuất phát từ thiện tâm, tha ta một mạng, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.
Thiên đế phạt ta cách năm ngày một lần đều phải chịu thiên lôi trừng phạt, chờ đến khi chuộc lại tội nghiệt bản thân gây ra, mới có thể tha tội. Ta còn phải trấn thủ cả đời dưới địa ngục Hoàng tuyền, không thể ra khỏi nhân gian.
Thời điểm thiên lôi đánh xuống, đau đớn vô tình tra tấn thân thể cùng trái tim ta, toàn bộ quá trình ta vẫn luôn năm chặt tay Yên Trì, ý đồ dựa vào lòng bàn tay ấm áp của y phát tiết chút đau đớn.
Khi trừng phạt kết thúc, ta đau đến ngất đi trong lòng Yên Trì, bất tỉnh nhân sự.
Không biết đã ngủ bao lâu, ta mới một thân mồ hôi lạnh tỉnh lại, mà Yên Trì thì ở bên cạnh lau mồ hôi cho ta.
“Không, ngươi tỉnh rồi?”
Ta khó khăn gật đầu, nắm tay Yên Trì, muốn nói gì, rồi lại bởi vì đau đớn chưa tan mà không cách nào mở miệng, ngay cả môi đều run rẩy.
“Đến, uống chút nước ấm.” Yên Trì nâng ta dậy, để ta gối đầu trên vai y, đút từng muỗng từng muỗng nước cho ta.
Dưới bụng ấm áp, ta cảm thấy thoải mái rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trung-tri-tri-trong-anh/2920146/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.