Phó Uyển Hòa nuốt nước miếng, lúng túng đáp: "Em chỉ nói sự thật thôi mà..."
Một lát sau lại bổ sung thêm một câu: "Nhưng mà anh đẹp trai hơn anh ấy nhiều!"
Dư Châu Dạ lườm cô, cúi đầu khẽ cười: "Hừm."
Phó Uyển Hòa nhớ đến một chuyện, hỏi anh: "Anh định chờ ở đây với em không? Một lát nữa bạn em mới ra."
Dư Châu Dạ ngẫm nghĩ một lúc: "Em đợi một mình được không?"
"Được ạ."
Ánh mắt Dư Châu Dạ đặt trên người Phó Uyển Hòa, ngừng một chút rồi nói: "Để một thời gian nữa vậy."
"Gì cơ?" Phó Uyển Hòa sửng sốt.
"Đợi một thời gian nữa," Dư Châu Dạ đứng lên, giúp Phó Uyển Hòa gạt những sợi tóc rối trên trán, sau đó nói tiếp, "Đợi em chuẩn bị sẵn sàng thì dẫn anh tới gặp bạn em sau."
"....."
Phó Uyển Hòa mím môi: "Vâng."
Đôi khi Phó Uyển Hòa thật sự cảm thấy có phải Dư Châu Dạ biết thuật đọc tâm hay không, lần nào cũng có thể đọc được nội tâm cô đang băn khoăn điều gì.
Bọn họ mới ở bên nhau chưa được bao lâu, nếu dẫn anh đi gặp bạn bè, nói không căng thẳng chắc chắn là nói dối, nhưng cô cũng không thể đuổi Dư Châu Dạ đi được.
Cô thấp thỏm không yên, sợ rằng sau khi công bố cho mọi người biết, cuộc tình này lỡ đi đến hồi kết.
Cô không tự tin, cũng cực kỳ thiếu cảm giác an toàn.
Nhưng mà người này lại cho cô một bậc thang để đi xuống.
"Anh đi trước đây, em chờ một mình cẩn thận nhé."
Phó Uyển Hòa gật đầu, nhìn bóng dáng kia ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tren-trang-giay/659684/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.