Chính xác mà nói, họ không hề đánh nhau. 
Từ Ngạn Hoàn đá xong một cú thì đứng im. Tay trái của Tạ Phi túm quần còn tay phải thì vung nắm đấm, vốn không đánh được người ta đã đành, suýt nữa hắn còn tự vấp ngã. 
Xách quần xong, hai tay hắn cùng lên nhưng vẫn không đánh trúng, Tạ Phi tức điên: “Có giỏi thì mày đừng trốn!” 
Từ Ngạn Hoàn không tránh nữa, anh giơ tay lên, chuẩn xác đón lấy nắm đấm mà Tạ Phi vung đến, nắm chặt rồi vặn cánh tay hắn ra sau lưng một cách dễ dàng. 
Lúc trưởng ban giáo vụ vội vàng chạy đến, Tạ Phi đang kêu gào, cơn đau bong gân khiến hắn khóc lóc ầm ĩ. 
Hai người bị gọi đến phòng làm việc. (reup chuyển ver ăn cứt!!!) 
Vốn dĩ chủ nhiệm Chu đã tan làm rồi, giờ thầy đành phải ở lại rồi rót cho mình một ly trà nóng, ngồi xuống trước bàn làm việc: “Nói đi, hai đứa các em xảy ra chuyện gì?” 
Tạ Phi che đầu ôm cánh tay, ấm ức nói: “Là cậu ta đánh em trước, chẳng nói chẳng rằng đã đạp em một cú từ phía sau lưng, suýt nữa đá hư em luôn rồi.” 
Từ Ngạn Hoàn nói: “Em đã xin lỗi rồi.” 
Chủ nhiệm Chu nhấp một ngụm trà: “Em xin lỗi thế nào?” 
“Em nói em nhận nhầm người, xin lỗi.” Từ Ngạn Hoàn đáp. 
Tạ Phi không chịu: “Thế tao đạp mày một cú xong rồi nói xin lỗi nhé?” 
“Cũng được.” (truyentop.net, sstruyen, dtruyen, wattpad.vn… là web ăn cắp làm tiền!!!) 
“…” 
Chủ nhiệm Chu cũng nghe rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-xanh/3513721/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.