Chuyển ngữ: Đậu
Beta: Đậu
*
Chu Cường vẫn còn đang thao thao bất tuyệt, Đào Khê vừa gật đầu cho có lệ, vừa lén nhìn thời gian trên đồng hồ, sốt ruột đến độ chỉ hận không thể co cẳng chạy đi ngay. Chẳng được mấy phút nữa thôi là kết thúc tiết tự học buổi tối rồi, cậu còn đang muốn chạy đi hỏi Lâm Khâm Hòa rằng bản kiểm điểm mình viết đã đạt yêu cầu chưa nữa.
Lúc này, Chu Cường cuối cùng cũng lôi điện thoại ra nhìn giờ, vỗ lên cái đầu trọc mất một nửa: "Chao ôi, đã muộn thế này rồi cơ à?! Được rồi, Đào Khê, trò về lớp trước đi, tối đến về ký túc cũng đừng học muộn quá, chú ý kết hợp giữa học tập và nghỉ ngơi-"
Ông còn chưa dứt lời đã thấy Đào Khê chạy không còn thấy bóng dáng đâu.
"Không tồi, vẫn còn tung tăng vui vẻ như vậy, xem ra tâm trạng không bị ảnh hưởng gì." Chu Cường nở nụ cười thanh thản.
Đào Khê vừa chạy vừa mắng thầm Chu Cường, tìm cái chỗ gì mà xa khiếp vậy. Lúc cậu chạy tới tòa nhà dạy học thì tiếng chuông tan học cũng vang lên. Cậu lội ngược giữa dòng người trên cầu thang, chạy một mạch lên tầng ba, lúc tới lớp thì quả nhiên học sinh đã về được phân nửa rồi. Dương Đa Lạc xin nghỉ tiết tự học buổi tối nên Đào Khê còn tưởng rằng hết tiết là Lâm Khâm Hòa sẽ về luôn, không ngờ rằng anh vẫn chưa đi, nhưng trên người thì đã đeo cặp, hiển nhiên là chuẩn bị về.
Đào Khê vội vàng vươn tay kéo Lâm Khâm Hòa lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-vi-toi-ma-den/171396/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.